Họ nấn ná, rồi cố thay đổi kết quả xấu hay thường rơi vào sự lưỡng lự chỉ để than trách cuộc đời khủng khiếp của họ hay bằng cách nào đó được một ai "sắp xếp cho". Nếu bạn quyết định thực hiện 10 ngày thử thách tâm trí như tôi đề nghị, thì trong 10 ngày liên tiếp, bạn sẽ cố gắng để chú tâm 100 phần trăm thời giờ của mình vào những giải pháp và không để chút thời giờ nào vào những vấn đề! Ví dụ, bạn hãy tìm hiểu xem con cái bạn có những nguyên tắc nào để chúng cảm thấy chúng gắn bó với gia đình, thành công trong việc học hành, hay thoải mái trong vui chơi.
Niềm tin này sẽ hướng dẫn mọi hành vi giao tiếp của bạn với con người này. Bạn có thể hỏi, "Một người có thể làm gì để thực sự biến đổi thế giới?" Hầu như mọi sự! Chỉ duy một điều có thể hạn chế ảnh hưởng của bạn mà thôi, đó là trí tưởng tượng và quyết tâm của bạn. Chỉ cần một chút nhiên liệu: Oxy trong máu của bạn và một ít Glucose.
Thế nên, nếu muốn điều khiển đời mình, chúng ta phải ý thức kiểm soát các niềm tin của mình. Tìm cách phủ nhận cảm xúc của bạn thì không phải là giải pháp. Một số khác đề ra những mục tiêu nhưng lại có ảo tưởng khiến họ gắn liền niềm hạnh phúc của mình với việc đạt được những mục tiêu ấy mà nhiều khi vượt quá sự kiểm soát của họ.
Nhờ nó, tôi đã bỏ được căn hộ bé nhỏ(không có nhà bếp, nên tôi phải rửa chén trong bồn tắm) để chuyển sang ngôi nhà của gia đình tôi hôm nay, Del Mar Castle. Vậy bạn hãy dùng đòn bẩy này để kiện cường quyết tâm sống các giá trị mới của bạn. Nếu xác định được chúng, bạn có thể can thiệp kịp thời và loại bỏ được các vấn đề trước khi chúng trở thành những thói quen nguy hại đe dọa chính mối quan hệ.
Cả một dòng hình ảnh và cảm xúc tuôn trào trong tôi. Không ai đã đạt một mục tiêu là vì quan tâm tới việc đạt được nó. Bằng cách đố kỵ sự giàu sang của người khác, chúng ta dễ kích động mình để xa tránh chính sự đầy đủ về của cải mà mình cần và ao ước cho đời sống.
Ông thu gom hết sức lực còn lại của mình, với tay ra túm lấy vài ngọn cỏ. Hiện nay tôi đã bắt đầu giảm cân và nhắm tới mức cân lý tưởng của mình vào dịp lễ Chúa Giáng Sinh (một món quà quý báu đối với tôi). Một số người nói, "nếu đời là một trò chơi, thì sẽ có người thua".
Chúng ta rút ra được kết luận nào về điều này? Điều đáng mừng là một khi chúng ta nhận ra được cội rễ của mọi vấn đề là ở thái độ của con người và ở những quyết định của con người, thì chúng ta biết rằng chính chúng ta là người có thể thay đổi hiện trạng đó. Kết quả là chúng ta có một bước đột phá trong việc hiểu biết về năng lượng nguyên tử. Nhưng những lời giài thích của mẹ chỉ là vô ích khi ý tôi đã quyết và nhất là khi tôi nhận thấy rõ là cha tôi đâu có làm gì như mẹ tôi nói.
Nhưng tôi luôn tự đòi hỏi mình phải học từ mỗi kinh nghiệm và tôi tìm cách cải thiện rồi chọn dịp gần nhất để sẳn sàng bước vào nói trong bất kỳ loại phòng hội nào và với các cử tọa thuộc hầu như mọi lãnh vực của đời sống. Thế là chất lượng đời sống của chị càng ngày càng xuống dốc. Tôi chóang váng! Tôi đã sống một năm như trong địa ngục.
Khi danh sách của tôi hoàn tất, tôi cảm thấy một tâm trạng chưa từng có trước đây: tâm trạng bình an thư thái. Có thể coi như đời sống cảm xúc của tôi đã chết. Càng học tôi càng say mê học thêm nhiều hơn nữa.
Đột ngột, mặt trời loé lên qua một lổ nhỏ trong đám mây và tất cả chúng tôi có thể nhìn thấy cảnh nhật thực từng phần. Tôi nhận ra rằng tôi không thể nào được tự do hơn là tôi đang được trong lúc này. Ross Perot đã biết ngay mình phải làm gì.