Toàn bộ tòa nhà dùng làm thí nghiệm này sử dụng máy điều hòa nhiệt độ thiết bị rất hiếm vào thời đó. Có thể, ông đã cảm nhận ra điều mới mẻ về sức trẻ khi bước vào tuổi trung niên. Năm 1945, Watson đồng ý để Jacqueline Decker trở thành nữ nhân viên bán hàng đầu tiên của IBM.
Chúng ta cần quan tâm đến khách hàng sao cho giúp họ có lợi nhuận, để rồi họ có thể mua nhiều sản phẩm của IBM hơn nữa. Không ai có nhu cầu và khả năng cần riêng những cái máy này. Ông gọi đó là mặt rất khác của thất bại.
Năm 1943, cỗ máy khổng lồ to bằng căn phòng hoàn thành với tên gọi là Mark I. Sau năm giờ hành trình, đoàn tàu IBM dừng lại tại một bãi đất trống của khu nhà máy IBM ở Endicott. Người bạn đời Jeannette nửa thế kỷ trước dám gạt bỏ rào cản thượng lưu để lấy chàng trai đang bị tòa án xét xử, giờ đây cũng là cụ bà nhưng luôn là người bên cạnh dìu ông đứng lên ngồi xuống.
Chúng ta phải làm điều đó vì chúng ta có những kỹ sư giỏi nhất Watson bước lên bục phát biểu, và rõ ràng là ông có phần nổi cáu. Thế là sản phẩm của ông còn thêm tính năng làm đẹp cho cả văn phòng của các công ty.
Tay phải ông cầm viết có nét lớn để cử tọa có thể thấy dễ dàng. Khám phá ra sức mạnh văn hóa của một doanh nghiệp được xem như là cống hiến lớn nhất của Watson cho kho tàng quản trị doanh nghiệp. Ông đã dành phần lớn thời gian để theo đuổi niềm đam mê của mình là lái máy bay và lướt sóng ra khơi hơn là gọi điện cho khách hàng, ban ngày là những chuyến bay còn ban đêm là tiệctùng.
Cùng lắm là ông chia sẻ nó với đội ngũ bán hàng. Ông là nhà đổi mới vĩ đại nhưng chính tinh thần của Watson đặt nền tảng từ trước mới là cơ sở, là hạt giống để IBM lớn mạnh. Nhưng Nichol biết chắc rằng, không ai có thể nói qua quýt với ông chủ của mình trong các cuộc họp.
Và với tình yêu sống chết với IBM ông đã biến nỗi ám ảnh đó thành những giá trị mới mà ông gọi là định đề con người IBM trở thành nơi của những người biết suy nghĩ để chế tạo ra những cỗ máy biết suy nghĩ, đi xa và dài lâu vào lĩnh vực trí tuệ nhân tạo. Nhưng Watson nhận ra rằng trong quản lý, mọi chuyện đã không tuyệt vời như ông đã viết cho con vào cái ngày Tom gửi thư báo sẽ về với IBM. Giá trị của nó không phải ở cái vỏ ngôn ngữ mà là tư duy bên trong của các nhà phát minh.
vào kỷ nguyên máy tính như Time nhận định. Có nghĩa là, hễ có khách hàng đặt hàng thì IBM mới đi vay để sản xuất, trong khi bởi vì cho thuê nên tiền thu hồi về rất chậm. Ông cương quyết bắt cha phải vào IBM vàcha đã buộc phải nghe theo.
Quan điểm này không chỉ cần cho các nhà lãnh đạo kinh doanh mà cho Bà có thể mở cửa lúc mờ sáng hay nửa đêm, khi chẳng còn nơi nào bán hàng nữa để đáp ứng nhu cầu hết chanh đột xuất hoặc nhà không còn nước mắm. Với ông, IBM không chỉ là cuộc đời ông mà còn là một phần nước Mỹ.
Cha nghĩ, sợ hãi là động cơ vĩ đại cho thành công. Bia và rượu vẫn tiếp tục có mặt trong các bữa ăn trưa trong suốt hai năm sau đó, kể cả khi Watson đã là chủ tịch công ty vào năm 1915. Đến năm 1999, con số này lên đến mức không tưởng tượng được, đó là 50% mức chi tiêu của toàn tập đoàn.