Khi ra phố đừng dại dột mà lẩm bẩm một mình hoài, bạn sẽ bị hiểu lầm đấy!). Anh sẵn sàng trả lời mọi câu hỏi của tôi về cuộc sống, về công việc ca hát một cách chân thật, không chút gượng gạo hay sáo rỗng. Sau buổi lễ, tôi được mọi người khen ngợi.
Điều quan trọng nhất trong buổi lễ là tôi phải nói một bài diễn văn trước đông đủ các khách mời những người bà con họ hàng thân thuộc. Thị trưởng thành phố New York Mario Cuomo là một người giao tế giỏi. Trong tâm trí không tỉnh táo này, làm sao biết nên hay không nên nói những gì.
Vì thế, Jack quyết định giúp mẹ bằng cách thử đi buôn một chuyến. Vậy mà anh chẳng hề đá động gì tới nó! Anh chàng giậm chân thình thịch, cụp tay lên miệng làm loa rồi hét toáng lên: Moppo! Moppo! Về nhà ngay! Cậu… đang chết!.
Nhưng thường thì chỉ một lát sau là cẩm nang này bị xếp xó, bởi chỉ cần nghe thấy một điều gì đó thú vị trong câu trả lời của họ là tôi lại đẩy câu chuyện sang một khía cạnh khác. Nào là lúc bé tí thì sợ con mèo, rồi thì khi lớn lên lại sợ… cái nhìn của cô bạn gái! Tôi quay trở lại câu hỏi về việc lái máy bay. Bạn có thấy phiền khi phải nghe một cú điện thoại dài những hai mươi phút trong lúc bạn đang bận túi bụi? Bạn có lúng túng khi ông chủ của bạn không đi thẳng vào vấn đề mà cứ lòng vòng trước khi đưa ra phán quyết?
Đây là một đài phát thanh nhỏ nằm trên đại lộ thứ nhất ở Washington. Ông hãy giúp tôi biết sai lầm cốt yếu của tôi là gì không? Khi chiến tranh thế giới thứ hai bắt đầu diễn ra, Churchill đã đến nói chuyện với các sinh viên một trường đại học ở ngoại ô Luân Đôn.
Tình huống dở khóc dở cười nhất trong nghề phát thanh viên của tôi là câu chuyện vào buổi sáng đầu năm 1959, tại đài phát thanh WKAT, Miami. Sự căng thẳng của cậu ta đã chuyển sang cho tôi. Nhưng ngược lại, có những người không bận tâm đến việc tôi sẽ nói cái gì.
Mặt khác nếu công ty đó đang từng bước phát triển, bạn có thể hỏi: Công ty sẽ phát triển theo chiều hướng nào? Ban giám đốc sẽ thực hiện những chiến lược gì? Tôi rất thích cách nói hóm hỉnh của ông, nó không chỉ tạo ra những tiếng cười mà còn khiến người ta phải suy nghĩ. Lúc nào cậu ta cũng hỏi chuyện này chuyện nọ rồi lắng tai nghe những kinh nghiệm quý báu.
Bất cứ diễn giả thành công nào cũng có một phong cách nói riêng của họ. Ngay tôi cũng cho rằng việc này rất dễ… thất bại. Bạn có ngạc nhiên không khi tất cả những thương gia thành công mà tôi biết đều là những người có tài ăn nói? Trong chương này tôi sẽ nói về những nguyên tắc cơ bản mà tôi đã học hỏi từ họ cũng như những kinh nghiệm của riêng tôi.
Với một người bạn chí thân thì dĩ nhiên chúng ta có thể bàn về chuyện lương bổng. Mọi người đều thích thú khi nói chuyện với Bob, và ngay cả những đối thủ của Bob cũng rất tôn trọng ông. Nguyên tắc thứ ba có lẽ đáng lưu tâm nhất.
Khi ấy ông là đại sứ Hoa Kỳ tại Liên Hiệp Quốc. Như vậy, chọn đề tài để nói là một điều rất quan trọng. Người từng trải hơn bạn chắc chắn sẽ có những suy nghĩ chín chắn hơn và sẵn lòng giúp bạn mở rộng tầm nhìn.