Vả lại khi người ta đã biết tận dụng cả cảm giác chán viết để viết thì… Tha hồ mà điền vào dấu ba chấm. Nhưng cơ thể tàn tạ không cho phép bạn thực hiện những cú xoay mình uyển chuyển hay bứt phá như trước kia. Và có thể, tôi là người mà bạn được thuê để khóa mõm.
Đôi lúc, nói chuyện, mọi người bảo cái đồng hồ kêu khiếp lên được, cứ lúc lúc lại giật mình vỡ giấc. Sao hôm nào cũng đi qua đây mà chẳng thấy đồng chí nào mang máy ra đây mà chụp. Nhưng sống vì điều gì, có lẽ chẳng mấy ai rõ.
Không biết trận chung kết này, ở nhà có một vé, ai đi. Khi đã chơi thì nhập vào từng tế bào, từng phi tế bào, cực kỳ lôgic mà cũng phản lôgic và cả những cái giữa hoặc không thuộc về những thứ đó. Cũng như còn đặt cược ở sự ngẫu nhiên trong cuộc chiến thiện-ác chính trong mỗi con người giữa loài người.
Tôi không có nghị lực. Chắc bạn có chút ám ảnh về cái câu đó. Rồi một ngày kia, cậu ấy sẽ cảm thấy cần bất bình.
Điều đó làm tôi phần nào yên tâm. Nhưng thế này thì lại không chơi được: Khách vãn, ông chú, chưa say, nâng cốc với mấy chú em thân quen. Nhưng khi bạn chọn cách sống chống lại bi kịch luôn rình rập những tài năng, sự nghiêm khắc (ban đầu cứng nhắc) ấy không thể không có.
Tung hứng nhau bằng mấy món từ đã cũ. Ta còn có thể cứu sống vợ ta. Mẹ chị cũng đã từng như vậy.
À, vì đang viết, có thể mọi người xung quanh ngó vào một cái. Bác nói thế cháu có ý kiến gì không? Tôi cứ cúi đầu. Ông lão giật thót mình: Ấm!
Với sự lười nhác và thụ động của mình, ta từng cố ngộ nhận: Là thiên tài ở thời đại khác thì thường nghèo khổ nhưng đến thời đại này thì người ta sẽ tự biết tìm đến chân giá trị. Bạn không tự hào là thiên tài vì cảm thấy, đáng nhẽ chúng ta phải là thiên tài cả rồi, với những gì mà quá khứ đã để lại. Mà người lấy thì chưa chắc người đã trả.
Tụi bạn rủ đi đá bóng lúc mười rưỡi nhưng không thú lắm, người đang mệt. Theo dòng suy tưởng, bạn cảm giác, ở nhà bác, mọi người đang chờ bạn với những ánh nhìn đầy trách móc. Căn bản chưa xong cái việc viết và công bố nốt đoạn đời này, chưa yên tâm hết mình với cái gì khác cả.
Khi càng ngày mong muốn tranh đấu cho hạnh phúc càng có vẻ nguội lạnh đi. Rồi mai đây, chúng lại xuất hiện trên mình một giấc mơ mới. Tình yêu bao giờ cũng mới.