Sexmez

Nện nữ diễn viên lồng tiếng phim hàng ngon

  • #1
  • #2
  • #3
  • Cuộc đời bác không đơn giản thế, bác còn tạo ra, nuôi dưỡng và giúp đỡ (cũng như nhào nặn) những con người mà sự bù trừ không đủ trí tuệ để tính toán. Bác gái thường cung phụng bác trai, có lúc bực mình vẫn nhịn. Những ước mơ của anh cũng là ảo ảnh.

    Nhưng từng khúc vỉa hè lại nằm trước mặt những tiệm hàng. Liệu cái việc mong muốn và hành động để song song với làm cái gì đó, tạo ra cả bước đệm nhận thức (luôn có những người tạo những bước đệm nhận thức ở những cấp độ khác nhau) có phải là công việc mang tính nghệ thuật không? Đây là thời điểm thần kinh mệt mỏi nên bạn hay bị hoang mang như thế. Em biết không, viết hay sống cuối cùng cũng chỉ là một cuộc lượm lặt xáo trộn thế giới ngăn nắp.

    Không phải ai cũng ít ngộ nhận… Cũng có cớ để thôi viết. Chơi là làm một bài thơ hay để được chửi.

    Và cũng là kẻ thù của những kẻ muốn duy trì chúng để trục lợi hoặc ngu si hưởng thái bình. Mẹ hỏi: Hay mẹ xin hai bác cho con về nhà nhé. Tôi đang thấy cái trò cứ đi một tí lại dừng, lại viết, lại đi… như một con chó thi thoảng lại ghếch chân vào cột điện, lùm cây làm vài ba giọt.

    Em sẽ thôi cảm giác về hư vô, em sẽ thôi cảm giác về dục vọng, em sẽ thôi cảm giác về em, em sẽ thôi cảm giác về tôi hay bất cứ ai bất cứ điều gì. Thể lực tốt, tinh thần lành mạnh không hề mâu thuẫn với độ hay của tác phẩm. Để nấu cơm cho anh ăn.

    Và thi thoảng vẫn hé cho bạn khuôn mặt những đứa con rơi của sáng tạo. Mẹ hỏi: Con mệt à? Con không học được à? Pho tượng tôi vẫn hóa đá. Xem thi đấu tốc độ cũng thích mắt.

    Bực thật, phải chờ 2 phút qua đi để viết cái ý nghĩ này vào. Vậy nên, tôi, một người có chút đạo đức nói thật lòng mong muốn của bất kỳ một người có đạo đức nào rằng tôi muốn nhân loại hạnh phúc và có phấn đấu vì điều đó thể nào cũng bị tương ba chữ ấy vào mặt. Tay cứ thả, tai cứ như điếc, miệng cứ như câm.

    Còn kiêng nể làm gì, họ hiểu nhau khá rõ rồi. Mai vào bác không? Thôi, tắt đèn đi… Không nghe, cứ nằm ôm cuốn vở. Vì cô người cá trong tivi đang ngậm cái đuôi nó.

    Ôi! Những tiếng còi xe. Ông đã quên những lạc thú ấy. Bản chất là cái luôn song hành cùng thời gian cũ kỹ.

    Có vẻ nó tổ chức một cuộc đấu giá. Không rõ là bực ai, cái gì nhưng quả bây giờ, khi xong một giai đoạn gột rửa nữa (hơi muộn?), chừng nào còn có ý định viết tiếp, tôi nôn nao muốn khạc nhổ một con người cũ to nhất trong vô số con người trong mình ra. Người bảo đời là bể khổ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap