Bây giờ thì buôn bán nhiều, lo nhiều hơn, xã hội thực dụng hơn nên hơi khác. Chị út hỏi ngay: Sao thế? Lắc đầu. Ông ta bảo: Đấy, có thế thôi… Nước mắt tôi bắt đầu lặng lẽ rỉ ra.
Những người như các chú không nhiều nhưng lại hay gây ám ảnh. - Mi chỉ lí do lí trấu, mi viết tỉnh như sáo thế này sao bảo bệnh, không phù hợp thì cũng phải cố lấy cái bằng mà thăng tiến chứ. Trốn học mà để bị nói.
Biết nhau lâu mà ít nói chuyện, để xem còn chuyện gì để nói đây? Ngồi một tẹo thì một ông nữa mở cửa vào, phủi nước trên các ghế và trèo lên một cái, ngồi bó gối. Có vẻ nó tổ chức một cuộc đấu giá.
Anh chị họ hơi cúi đầu ăn phía đối diện với bạn, làm khán giả bất đắt dĩ. Chúng là những kiệt tác. Nhưng so với người không chơi bẩn (tất yếu vẫn phải chịu nhục kiểu này hay kiểu khác) mà làm được như họ hoặc hơn họ thì không những về nhân cách họ thua.
Bác nói thế cháu có ý kiến gì không? Tôi cứ cúi đầu. có vu khống, luận tội, bào chữa, kết án, kháng án, tống giam, xử lại… Và cũng từ đấy, anh ý thức được mình phải trân trọng và có trách nhiệm hơn với ngòi bút của mình.
Đôi mắt luôn nhìn thẳng nhưng chẳng nhìn vào ai cả. Nhiều lúc nó làm bạn cứng nhắc, định kiến với bản thân và xung quanh. Tôi mở cuốn sách tiếng Pháp của thằng bạn cho mượn ra.
Chỉ là chuyện phiếm thôi. Người rỗng như không có lực. Tôi bảo: Mẹ không tin con à? Mẹ lặp lại: …chỉ cần bếch đít một chút.
Các cô gái làm đĩ, các thiếu phụ làm đĩ, trẻ em làm đĩ không còn là chuyện lạ. Và khi ấy, nó làm người ta rung động nhiều hơn. Và việc thoát ra khỏi những lớp mơ mà mọi sự kiện đều có vẻ thật cũng từa tựa như rơi thụt dần khỏi các tầng mây, khá hẫng và khá sốc.
Bây giờ tôi đang ở trong vườn thú. Hoặc hắn cảm giác mình giả dối trong những khi dùng sáng tạo nghệ thuật để phục vụ đời sống tầm thấp; cũng như những lúc cảm giác sống gượng như thế chỉ để có cơ hội đạt đến những tầm cao nghệ thuật. Viết dở cho người ta ghét truyện ngắn vậy.
Có lẽ cũng sắp qua một giai đoạn nữa rồi. Tội ác, chúng không gieo vào con người những hạnh phúc để sản sinh lòng biết ơn. Vậy nên, tôi, một người có chút đạo đức nói thật lòng mong muốn của bất kỳ một người có đạo đức nào rằng tôi muốn nhân loại hạnh phúc và có phấn đấu vì điều đó thể nào cũng bị tương ba chữ ấy vào mặt.