Khán giả của tôi nhận xét rằng thường thì những vị nào ghét giới báo chí truyền hình lại là những khách mời thú vị. Không may là trò đùa này lại thành công ngoài sức tưởng tượng. Nếu làm như vậy, ngay tức khắc khán giả sẽ biết rằng tôi đang nói thật.
Colonel cho tôi làm việc trở lại nhưng tôi phải trả tiền những tấm kính vỡ. Ông bầu của đội bóng chày NewYork Yankee, Casey Stengel, vốn nổi tiếng là một người có nghệ thuật nói mơ hồ. By all the stars above you.
Tôi nhấc máy lên và nghe thấy tiếng lách cách nhịp nhàng cùng giọng nói của một chàng trai trẻ: Xin chào anh Larry, câu lạc bộ Rotary đây. Nhất là khi bạn chẳng có liên quan gì đến một đề tài nào đó đang được bàn tán. Ophrah Winfrey, nữ phát ngôn viên truyền hình quen thuộc của đông đảo người Mỹ, đã luôn thể hiện sự chia sẻ sâu sắc của mình với tâm tư tình cảm các vị khách mời trong chương trình của cô.
Và có thể các bạn cũng thấy nhiều điều để học cách nói chuyện hay hơn Stacey đã mời tôi là một trong năm người phát biểu tại lễ tang. Nhưng cái vụ này thì… Anh có lời nào muốn nói không?
Bạn nói có nhanh quá không, hoặc có tẻ nhạt không, phong cách nói riêng của bạn như thế nào… Khách quan hơn cả là hãy nhờ người thân góp ý. Điều quan trọng là bạn đừng quá bận tâm về việc rút lui. Lá thư này dài đến mấy trang liền và kết thúc bằng một lời xin lỗi Xin cậu thứ lỗi vì tớ đã viết dài như vậy.
Anh ấy nói năng không chút tự nhiên. Có mặt tại đây là những cầu thủ trẻ, những người tài giỏi đại diện cho các câu lạc bộ, đại diện cho toàn thể các cầu thủ bóng chày. Tôi đã được nghe kể một câu chuyện thú vị ở Washington về tổng thống Calvin Coolidge.
Burns và Jack Benny chơi thân với nhau từ bé. Ở lứa tuổi 80, hay 90, thậm chí 100, người ta có cả một kho tàng kinh nghiệm. Có thể tôi sẽ không bao giờ được lên sân khấu cầm cái micro thao thao bất tuyệt.
Đây là một đức tính không phải là không cần thiết. Hơn thế nữa, Frank luôn có những nhận xét mới lạ, những suy nghĩ mà không phải ai cũng có. Chỉ cần nói là: Peter này, xin lỗi cậu nhé, chúng ta phải chuyển sang đề tài kế tiếp thôi vì thời gian sắp hết rồi.
Tóm lại, sự chuẩn bị kỹ lưỡng trước khi đi phỏng vấn chẳng bao giờ thừa cả. Jackie Gleason từng nói thế này: Tôi muốn thấy vui thích và thoải mái trong những việc tôi làm. Nếu không đủ chỗ ngồi thì linh động tổ chức tiệc đứng (buffet).
Tôi đã thành công khi trò chuyện với họ trong một không khí thoải mái. Herb dấn thân vào hàng trăm cuộc thương lượng đàm phán nóng bỏng, mà thân chủ là những tập đoàn mang tầm cỡ quốc gia lẫn quốc tế. 9 giờ 10 phút, tôi buồn ngủ díu cả mắt.