Vì lẽ đó nên tôi phải nhờ cậy ông giúp tôi trả lời câu hỏi đó. Những kẻ đó sướng hơn chúng ta nhiều lắm. Tại sao người khác quan tâm tới bạn trong khi bạn không quan tâm tới người ta trước? Xin bạn cầm cây viết chì và trả lời câu hỏi đó trong hàng bỏ trắng dưới này.
Sau cùng, ông Parsons thay đổi chiến thuật và kiếm cách làm thỏa lòng tự ái của viên thu thuế, ông nói: "Tất nhiên tôi cho rằng việc của tôi không quan trọng bằng những việc khác, gai góc hơn nhiều mà ông thường phải giải quyết. Nếu một người cho một điều là đúng trong khi bạn cho nó là sai - dù bạn có biết chắc rằng nó sai đi nữa - thì bạn cứ nói như vầy: "Tôi không đồng ý với ông, nhưng tôi có thể lầm được. Hồi ông còn làm Thống đốc Nữu Ước, nhà khám Sing Sing thiếu người giám đốc.
Hãng Chrysler đóng một chiếc xe hơi riêng cho Tổng thống F. Ông nhũn nhặn quá, ông Mc. Bà là tri kỷ của ông, vừa là bạn đồng tâm, là nguồn an ủi và là quân sư của ông nữa.
Bữa đó, tôi đã mất hết điềm tĩnh, xin ông thứ lỗi cho". Cầm chiếc roi mây, bạn có thể bắt con nít vâng lời được. Tôi đã chứng tỏ rằng ông ấy lầm.
Những thuốc dọa thai sẽ hoàn toàn bị trừ tiệt. Từ đời thái cổ, loài hoa vẫn được dùng để tỏ lòng yêu đương. Nói chung thì loài người sống mà bỏ phí ít nhiều khả năng lắm.
Nhiều năm sau, ông lại dùng thuật đó. Rồi sao? Cái đó có liên can gì tới tôi đâu? Ông không thông minh chút nào hết. Buổi học sau, "tội nhân" đó đứng dậy, nhìn thẳng vào các bạn, đọc lớn tiếng những lời chửi đó của họ.
Có lần một độc giả nóng tính viết thư cho ông nói rằng không đồng ý với ông về bài ông viết kỳ trước và dùng những danh từ không đẹp đẽ gì để tặng ông. Đó là quy tắc thứ năm. Tôi tính thử làm càn một lần nữa xem sao.
Một cách đối đãi như vậy làm cho người ta vui lòng tự sửa mình. ích lợi gì đâu? Người đó cũng như tôi, chỉ quan tâm tới điều họ muốn thôi. Những bạn này phải thành thực nói cho người đó biết có chỗ nào đáng ưa, chỗ nào đáng ghét.
Nếu bạn tin rằng mọi người đều chú ý tới bạn, thì xin bạn trả lời tôi câu này: "Nếu bạn chẳng may chiều nay từ trần thì sẽ có bao nhiêu người đi tiễn bạn tới huyệt?". Ông Thomas chỉ bảo tôi rằng tôi có thiên tư về bài, và đánh bài dễ lắm, là tôi liều chơi liền. Ông làm tôi nhớ lại một điều mà tôi cơ hồ quên mất.
Đành rằng người ta không trả nó một xu nhỏ nào hết, nhưng nó không cần. Được một tuần, chủ và thợ hòa giải với nhau và đình công chấm dứt trong một không khí êm đềm và thân mật. Sự đáng tiếc lần trước, chắc chắn không xảy ra nữa đâu.