- Mới đầu tôi đi rửa xe. Lúc này trời đang tối dần. Chiều xuống cùng với ánh nắng nhạt dần.
Cũng chính anh đã quyết tâm theo đuổi mục đích của mình và không trì hoãn việc tỉa bớt các nhánh cây trong rừng. Ta đã hơn hai ngàn năm tuổi rồi. Khi đưa ánh mắt nhìn sang người đối diện, cả hai chợt thấy có điều gì dường như quen lắm, gợi lên từ rất xa xăm nhưng cũng thật gần gũi.
Nói cách khác, chúng mang lại sự may mắn vô tận. Chàng ngồi xuống sát ngay mảnh đất của mình chăm chú nhìn và chờ đợi. Sid cần nước cho mảnh đất của mình, nhưng nếu chàng ở đây lấy nước suốt cả ngày thì sẽ lại đánh thức những bông hoa ly xinh đẹp ấy.
Bà có thể nói chuyện với ta không? Liệu đó có phải là mảnh đất mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc lên không? Nếu thực tế một chút thì ta cũng có thể nhận ra điều này là không thể. Jim ngừng lại hít một hơi dài.
Nếu như theo lời thần Gnome và Bà chúa hồ thì rõ ràng anh đang lãng phí thời gian của mình ở đây. Bàn tay ông đang chuẩn bị sập cái cửa đá ngăn cách ông với thế giới bên ngoài, thế nhưng ông vẫn trả lời Sid: Tôi cũng luôn tìm kiếm những cơ hội mới ở bất kỳ nơi nào có thể.
Ban đêm, khu rừng thật im lặng và lạnh lẽo một cách đáng sợ, đó đây vang lên những tiếng hú, tiếng gầm gừ của những loài thú kỳ lạ, bí hiểm. May mắn có thể mỉm cười với tất cả chúng ta nếu chúng ta làm một "điều gì đó". Hãy nói cho ta biết nó ở đâu.
- Cậu nghĩ thế thật sao? Có thật cậu chỉ đơn giản nghĩ là tôi đã quá may mắn phải không? Một thoáng suy nghĩ. Giờ thì điều kiện đất đai đã khác rồi.
Nhưng điều thật sự đáng nói là những hạt giống này không chỉ rơi xuống nơi Sid đứng mà nó vương vãi khắp nơi trong khu rừng Mê Hoặc, bay vào từng hang cùng ngõ hẻm của khu rừng rộng lớn, bạt ngàn này. Vì nếu biết trước sự thành công và may mắn luôn đến với mình, thì tôi sẽ không có cơ hội khẳng định hay thử thách nữa. Hai sự thật đó rõ ràng là rất mâu thuẫn nhau, nhưng sau khi thực hiệc những điều vừa rồi, thì sự mâu thuẫn đó đã biến mất.
Anh đã làm gì sai nào? Sao anh lại thấy khổ sở đến thế? Anh tự hỏi: "Ta xứng đáng có được may mắn. - Ngươi có chắc là không muốn nói chuyện với ta về. Một thoáng suy nghĩ.
Bà ta là chủ của các loài cây và là cây thông thái nhất trong khu rừng này. Sid im lặng hồi lâu và chợt ngước nhìn thẳng vào mắt Merlin. Nott phóng như bay vào lâu đài, tay vung gươm hung hãn, gương mặt lộ rõ vẻ căm tức, đôi mắt hằn lên những tia lửa thù hận.