thời tổng thống Lyndon B. Nhưng trong thực tế, Tom đã gia nhập cái nơi mà ông chán ghét: IBM của cha. Watson bắt đầu chú ý khi cầm trong tay báo cáo của James Bryce từ phòng thí nghiệm, rằng các ống chân không có thể dùng được cho IBM và nó cho phép tính toán hàng ngàn phép tính trong một giây.
Tom xác nhận điều này trong tự truyện của mình và nói với con gái vào cuối đời. tiên đoán thị trường tương lai, rằng sau khi ngại chi tiêu vì nạn thất nghiệp sau chiến tranh thì người ta sẽ móc hầu bao mạnh mẽ để tái thiết cuộc sống. Ông đã thuê một nhóm quay phim.
Nhưng Watson đành chia tay người vợ trẻ và bé Tom để lên New York tìm cơ hội. Mỗi viên chức lãnh đạo phải coi mình là người trợ giúp cho cấp dưới thay vì coi mình là ông chủ của họ. Bắt đầu lại từ đầu ở tuổi 40.
Ngành thiết kế mĩ thuật công nghiệp đã trở thành một khoa học trong các trường đại học. Thật ra, Tom chỉ thấu hiểu cha mình khi Watson qua đời. Năm 1946, khai trương phòng thí nghiệm mang tên Watson tại trường Đại học Columbia.
một tên gọi khác của IBM nhưng khách hàng doanh nghiệp thì không được gì. Cha đã từng làm ông con xanh mặt khi bảo rằng hãy vay tiền ngài Morgan. Đó là chuyện của năm 1937, năm Tom gia nhập IBM trong vai bán hàng.
Nhưng khi Watson thấy ông bạn Ket của mình nổ máy xe mà không cần quay bánh trớn và chỉ dùng một nút nhấn bằng điện thì quan sát này vĩnh viễn trở thành chiến lược kinh doanh của ông: công nghệ có khả năng tạo ra kinh doanh. Tuy nhiên, nhân viên của IBM có thể cảmnhận khác đi khi mà Watson không chỉ tạo ra cáimà ngày nay các nhà quản trị nhân sự và nghiên cứu về thành công gọi là sự cân bằng giữa đời sống cá nhân, gia đình với công việc, công sở - mối quan hệ đau đầu nhất trong một đời người được gọi tên khắc nghiệt là sự nghiệp hay gia đình?. Nhân viên nghe thì thấy hay nhưng họ cần một cách thức để thực hiện.
Vấn đề là ở chỗ nó dẫn đầu thiên hạ trong lĩnh vực điện thoại di động, bỏ kẻ về nhì với khoảng cách khá xa. Các nhà quan sát đã gọi đây là vụ đặt cược của Gerstner đối với IBM. Vị nữ giáo sư đại học này đã thuật lại nguyên văn những tâm sự của cha, khi bà tiến hành viết cuốn sách How They Archived - Vì sao họ đã thành công:
gắn Huy chương Chim Ưng của Đức Quốc xã cho Watson và chủ tịch mãn nhiệm của ICC là Fentener Van Vlissingen, một người Thụy Sỹ. Tom xác nhận điều này trong tự truyện của mình và nói với con gái vào cuối đời. Watson tuy trong đời mình đã nỗ lực phi thường cho quan hệ quốc tế, mà đỉnh cao là trở thành chủ tịch Hội đồng thương mại thế giới ICC, nhưng cũng mới chỉ đặt được những chi nhánh IBM ở hải ngoại mà thôi.
Chú bé nuôi ngựa kiếm tiền đi trọ học. Watson gửi người trợ tá đắc lực của mình là John Phillips đến gặp ban giám hiệu Harvard. Nhiều học giả đã viết rằng, Watson đã xây dựng IBM với khẩu hiệu tư duy.
Để tìm một người như vậy, các nhà lãnh đạo IBM đã liệt kê một danh sách các tên tuổi lớn như Jack Welch (của General Electric), Ross Perot (của Perot System) và cả người giàu nhất hành tinh là Bill Gates. Trong số các vị khách mời, người ta thấy cả nhà khoa học lãnh đạo dự án Manhattan, Robert Oppenheimer. Từ châu Âu trở về sau chuyến đi cùng cha và mẹ, mà ở đó Watson đã nhận Huân chương Hòa bình của Hitle, Tom đã gia nhập quân đội.