Không những tôi bị khánh kiệt mà còn phải đóng cho ngân hàng khoản tiền thế chấp 200000 RM (76000 USD) cùng với 5 giám đốc khác! Chỉ cho đến năm 1937, khi cha mẹ ông chuyển đến vùng Mokpo trên đất liền, ông mới được đi học ở trường. Luôn có yếu tố thời gian,mọi thứ đều có thời điểm của nó".
Ta thường nghe câu tục ngữ :"Sống là đấu tranh ". Ông bị bắt và bị giam trong các nhà tù quân đội trong 7 năm và 7 tháng (trong đó có 24 tháng bị biệt giam). Sự kiên trì của Nelson Mandela đã cho chúng ta hòa bình.
“Cuộc sống vừa là một cuộc mạo hiểm táo bạo, vừa chẳng là gì cả. Vì cảm thấy công ty ở Malaysia đang phát triển chậm chạp, tôi tình nguyện sang mở rộng hoạt động của công ty ở Thái Lan! Bạn thấy không ,đây là cả một quá trình ép vắt,những kinh nghiệm thất bại sẽ làm nổi lên những phần tốt đẹp nhất trong chúng ta .
Chủ tịch Hồ Chí Minh tên là Nguyến Sinh Cung, sinh ngày 19/5/1890 giữa lúc Việt Nam là thuộc địa của Pháp. Cái ta “gặt” chính là “quả” và cái ta gieo chính là “nhân” mà ta đã trồng. Bất kể chỗ làm có xoàng xĩnh như thế nào , công việc có bé xíu như thế nào hay những người khác đối sử thô lỗ như thế nào với mình,dường như điều đó không làm anh bận tâm.
Hãy quên tuổi tác đi, chỉ nên bắt đầu với các mục tiêu của bạn, nó có thể ngốn mất một ít thời gian nhưng đừng cố xô đẩy nó, nếu không nó có thể phương hại đến cuộc đời bạn về sau. “Tôi đã mắc phải sai lầm suốt cả cuộc đời, và nếu có một điều gì đó giúp ích cho tôi thì điều đó chính là sự thật khi tôi mắc phải sai lầm; tôi không bao giờ ngừng nói đến nó. Cái ta “gặt” chính là “quả” và cái ta gieo chính là “nhân” mà ta đã trồng.
“Hàng ngàn vĩ nhân đã khởi nghiệp như những thợ cắt tóc, những ông hàng thịt, người làm công nhật, thợ nề, thợ xây, thợ mộc, thợ mỏ than, người hầu, chủ quán rượu, thợ làm bánh mì, tá điền nghèo và quân nhân. Ở tuổi 28, bà phải cắt bỏ phần tử cung còn lại vì bác sĩ đã mắc sai lầm nghiêm trọng khi cắt bỏ nhầm một phần tử cung của bà. Cô nhắc ông nhớ lại những điều ông đã nói trước đây.
Chúng tôi bị xem là những học sinh lớp 6 “hạ đẳng”. Nhưng tôi cố gắng viết ra tất cả những gì mà người hướng dẫn hôm ấy giới thiệu. Điều này giống như một người đi đến ngã ba đường và nói :"tôi nên đi đường nào đây,đường này hay đường kia?"Cứ đi đi!Hãy chọn một con đường và đi.
Vào cuối thập niên 1960, ông quyết định dấn thân vào hoạt động kinh doanh. Thực hiện điều tương tự trước khi đi ngủ. Khi công tước Wellington đánh bại Napoleong trong trận Waterloo, ông đã nói: “ Không phải quan lính Anh dũng cảm hơn quân lính Pháp, mà họ không chịu thua, cứ chiến đấu mãi!”.
Khi thời gian làm việc của anh sắp kết thúc, nỗi lo lắng lớn nhất của anh là những dụng cụ của anh phải trao cho đúng người. Nhiều người sẽ thất bại nhưng đó lại chính là cái mà loài người đang tiến tới. “Nhiều người ra ngoài là bị đẩy nhiều hơn là vì bị kiệt sức”.
Ông ra khỏi nhà lúc 6 h sáng và đến khuya mới trở về nhà. Tự mình ta chẳng làm được bao nhiêu. ở tuổi 52, vị giáo sư người Anh bị bại liệt vì bệnh tế bào thần kinh vận động và cơ bắp bị teo, được đánh giá là nhà vật lí lí thuyết sáng chói nhất sau Eibstein.