Tôi tự thấy xấu hổ". Chị không hỏi thêm một câu, lặng lẽ trở vô bếp và nhắc đi nhắc lại lời tôi đã nói cho mọi người nghe. Con Rex không chịu đeo đai mõm.
(Vậy mà nhiều người dám cho rằng bà đần độn vì không thuộc sử ký!). Một công ty hàng không chỉ bày trong tủ kính một hình vẽ lại đúng những bộ phận điều khiển máy bay kiểu Douglas mà làm cho không ngớt người tụ lại coi. Hỡi sĩ tốt, mục đích của chúng ta là Địa Trung Hải".
Người ta cho rằng tánh hạnh bà như vậy; bởi vì bà mắc bệnh thần kinh. Nếu người chồng nào cũng đỗi đãi với vợ cách đó thì đâu có nhiều vụ ly dị như vậy? Không, ông gợi tới một tình cao thượng và tế nhị: lòng muốn che chở trẻ em.
Nhờ nó (và cũng nhờ sự thanh liêm, nghiêm chính của ông) mà ông được quốc dân ủng hộ, khi ông đề nghị đặt những chế độ mới, thay thế chế độ cũ; lại được uy tín lớn trong những cuộc hội họp trước công chúng, tuy ông diễn thuyết rất dở, lúng túng, không hùng hồn chút nào. Lần này bà mở toang cửa ra và hỏi: - Sao ông biết là gà tàu? - . Bây giờ tôi hỏi ý trước; nên ông có cảm tưởng rằng chính ông đã sáng tạo ra kiểu mà quả có vậy thiệt.
Trước khi cưới bà, ông làm vui lòng bà là một sự lịch thiệp; sau khi cưới rồi, nó là một sự cần thiết và một bảo đảm cho hạnh phúc trong gia đình. Xa vọng mà giữ được trong những giới hạn cho vừa phải thì tốt nhiều hơn là hại. Nhiều năm kinh nghiệm đã dạy cho tôi rằng không thể nào làm đổi ý kiến của bất kỳ một người nào, dù người đó thông minh học thức tới đâu đi nữa! Xin các bạn nghe chuyện ông F.
Cho nên ngay đầu câu chuyện, bạn phải đưa người đó vào con đường có lợi cho bạn: con đường đồng ý với bạn. Roosevelt tức khí, chịu tranh đấu. Shakespeare nói: "Nếu bạn còn thiếu một đức tính, cứ xử sự như đã có nó rồi".
Ông ta bằng lòng liền. Bây giờ người ta không biết xây nhà đẹp như vậy nữa. Tại sao y quý ông như vậy? Tại ông theo lễ phép châu u, với một giọng trịnh trọng gọi người đó bằng: "Ông Copper", chớ không kêu xách mé theo kiểu Mỹ.
Hãng Chrysler đóng một chiếc xe hơi riêng cho Tổng thống F. Vậy phải có khuyết điểm gì lớn trong cách thâu tiền của phòng kế toán đây. (Bạn nên để ý rằng, trong đoạn cuối đó, hai chữ "tôi" và "ông" quan trọng khác nhau.
Chắc cả ngàn đọc giả cũng đồng ý với tôi". Tại đó đã có viên kỹ sư coi xưởng dệt, viên chủ sự coi việc mua, viên chủ sự coi việc bán và ông hội trưởng công ty. Tôi lại thăm ông Doe, người mướn nhà và nói với ông ta:
Trong một bài tiểu luận về "Nhân tánh" ông kể: Hãng ông Amsel đang điều đình để mua một chi điếm mới ở làng Queens, tại Long Island. Đàn bà đã chẳng cho đàn ông biết tất cả những bí mật của mình ư? Chẳng chỉ cho đàn ông biết cách dẫn dụ mình sao?