Hãy tìm kiếm những dấu hiệu thở gấp và vã mồ hôi. Bạn có thể nhận được câu trả lời: “Không, tôi chỉ lấy trộm tài liệu đó do áp lực phải hoàn thành công việc, nhưng tôi chưa bao giờ bán các bí mật làm ăn cả!” Cách duy nhất chứng minh sự vô tội của người đó trước tất cả những lời kết tội giận dữ của bạn là giải thích tại sao người đó lại làm những gì bạn thật sự nghi ngờ anh ta có liên quan. Chúng ta có thể thấy nhiều ví dụ về các phản xạ có điều kiện trong cuộc sống hàng ngày.
Chẳng chóng thì chầy phản ứng nhận được sẽ ăn sâu đến mức mỗi lần bạn muốn biết câu trả lời thật cho một câu hỏi, chỉ cần đặt câu hỏi và sử dụng mối liên hệ. Khi mẹ bằng tuổi con, mẹ cũng gặp chuyện tương tự. Với một trong những nhân viên này, hãy để cuộc trò chuyện ngẫu nhiên chuyển sang vấn đề ăn cắp và nói: “ồ, tôi biết rõ ngay từ đầu chuyện gì đang xảy ra.
Ngôn ngữ cử chỉ (1) Ngôn ngữ của đôi mắt Nhưng bất chấp tất cả mọi bằng chứng, cô bạn đó không chấp nhận sự thật. Bạn cảm thấy thoải mái hơn và tính cả tin của bạn tăng lên.
Con biết mẹ không vui về chuyện đó, nhưng mẹ chỉ muốn con hứa với mẹ rằng con sẽ không uống rượu cho tới khi con đủ 21 tuổi. Bạn có thể đạt được hiệu quả tối đa bằng cách giải thích rằng hậu quả của sự dối trá sẽ là chuyện gì đó mà kẻ tình nghi chẳng bao giờ biết. Sau khi nói câu này, hãy chú ý quan sát phản ứng của người đó.
Hãy tìm kiếm những dấu hiệu thở gấp và vã mồ hôi. “Tôi khác với Washington, tôi có chuẩn mực nguyên tắc cao hơn, lớn hơn. Dưới đây là những nguyên tắc chỉ đạo cần ghi nhớ cho tình huống này:
Có lẽ anh bị đối xử bất công hoặc còn thiếu sót gì đó. Và cái gì đó lại thường là sự thật. Hãy bảo đảm rằng chúng đối lập cái tôi cũ với cái tôi mới của người đó.
Khi bạn sử dụng kỹ thuật thứ nhất, hầu như không ai có thể nói dối bạn. Thêm vào đó, hãy chú ý xem liệu người đó có cố gắng kiểm soát hơi thở để giữ bình tĩnh hay không. Cậu nghĩ gì về cô ấy?” Hay: “Cậu nghĩ thế nào về Rhonda?” Khi sử dụng kỹ thuật này, bạn cần bảo đảm rằng điều bạn muốn phải được ẩn giấu và như vậy người đó sẽ cho bạn câu trả lời trung thực nhất.
Những gì tôi sắp kể với cậu là chuyện giữa tôi với cậu thôi nhé! Được rồi. Một người hát ở giáo đường, không phải! Các dây thanh âm, cũng như tất cả các cơ, căng lên khi người đó bị căng thẳng. Sự thật này do bạn tự nghĩ ra, nhưng nghe hoàn toàn hợp lý.
Nhưng nếu không, chúng ta không còn cơ hội nào nữa, và chị sẽ chẳng được gì. Anh ta cảm thấy rằng anh ta hoàn toàn trong sạch và lúc này sẽ tìm cách thỏa mãn trí tò mò của mình. Đặt một câu hỏi và đưa ra một tuyên bố có hai cách nói khác hẳn nhau.
Với thái độ vô cùng khó chịu, hãy kết tội người đó đã có hành động thiếu trung thực. Cho phép tôi nói chi tiết câu trả lời của mình. Nếu bạn đề nghị nói rõ hơn, người đó sẽ cảm thấy buộc phải trả lời.