có vu khống, luận tội, bào chữa, kết án, kháng án, tống giam, xử lại… Lát sau, thằng em đi vào. Rồi cũng bước vào phòng giám đốc, nói em đã làm được gì đâu.
Đơn giản, độ này đêm ít ra ngoài. Hề, mọi khi đi một mình, bây giờ có ông anh ngồi cũng đỡ chán. Mà lừa kheo khéo vào để còn cố mà tin.
Nó muốn khám phá tôi. Như thế em không còn thấy cô đơn trong lúc chờ đợi anh. Nó khiến ta sợ hãi và xa lạ.
Nó đem lại cho bạn cảm giác thăng hoa với những phát kiến hiếm hoi. Nhưng mưa dầm thấm lâu. Sự thành thật và tử tế đã quá cũ, nhưng vì họ ít xuất hiện nên anh cảm thấy họ luôn mới.
Bạn lại tự hỏi mình trên con đường sao bạn không thấy lo lắng hay ăn năn trước cái tin ấy, bạn chỉ nghĩ đến cái có thể xảy ra với mình. Giữa thẳng thắn và kiêng nể. Bây giờ là 12h26 đêm.
Họ cũng đủ tự trọng để tự lực cánh sinh. Cặp giò kia phàm tục quá. Ngọn lửa bén rễ rất nhanh.
Tôi hiểu chúng và tôi tường tận chúng. Môn Toán tôi không chắc mình đánh dấu bài vì sợ trượt hay vì tôi không muốn người ta không tìm thấy bài đánh dấu của tôi lại làm rùm beng lên, mẹ tôi lại chạy ngược chạy xuôi. Mẹ: Mẹ gọi điện sang nhà bạn con, nó cũng không biết con đi đâu.
Tất cả đều không sâu đậm. Chúng là những kiệt tác. Cô gái bảo: Vô duyên.
Có vẻ may mắn thay, sự phong phú khiến không phải ai cũng định kiến. Lần sau con đi đâu phải xin phép các bác. Có thể bị trước đó nhưng không nhớ hoặc không nhận thức được.
Lúc đó bạn đang gập bàn. Chả là hôm qua có chuyện. Vứt béng cái chuyện này đi.