Không phải bởi Frank sẽ kể cho bạn nghe anh là một ngôi sao ca nhạc lừng lẫy như thế nào (sinh thời anh chưa bao giờ làm thế!), mà là nhờ vào kiến thức sâu sắc của anh về lĩnh vực âm nhạc. Điều quan trọng nhất trong buổi lễ là tôi phải nói một bài diễn văn trước đông đủ các khách mời những người bà con họ hàng thân thuộc. Nhiều người thích dùng các thuật ngữ nghe có vẻ thời thượng chứ không muốn dùng những từ quen thuộc bình thường.
Chúng tuần tự đi vào đầu bạn rồi chinh phục bạn tự lúc nào không biết. Ngoài ra hãy sắp xếp chỗ ngồi một cách hợp lý. Trong điều kiện thời tiết bình thường các bình luận viên còn cần tới nó, huống hồ trong cảnh tuyết rơi mịt mù thế này… Tờ giấy sơ đồ ấy đã bị cuốn theo chiều gió.
Có khả năng nói về mình một cách thật lôi cuốn thậm chí còn làm người khác cảm thấy tò mò và muốn biết nhiều hơn nữa. Nhưng ngược lại, có những người không bận tâm đến việc tôi sẽ nói cái gì. Buổi lễ choáng ngợp một rừng hoa và một rừng cờ.
Em ơi có nhớ? Hãy nhớ lời thề hẹn của em. Trong điều kiện thời tiết bình thường các bình luận viên còn cần tới nó, huống hồ trong cảnh tuyết rơi mịt mù thế này… Tờ giấy sơ đồ ấy đã bị cuốn theo chiều gió. Giả sử bạn ở trên một hòn đảo với duy nhất một người nữa là bạn thân của bạn, anh ấy sắp qua đời vì bệnh ung thư.
Jackie Gleason từng nói thế này: Tôi muốn thấy vui thích và thoải mái trong những việc tôi làm. Những bộ óc khôi hài sẽ đem đến những tiếng cười. • Họ có cả một khối óc khôi hài, không ngại nói biếm về chính mình.
Anh không giả tạo, không hài hước một cách khiên cưỡng. Tôi từng tham dự nhiều buổi họp và rút ra kết luận như thế này: Buổi họp nào có kế hoạch rõ ràng, được chuẩn bị chu đáo thì rất lý thú, hiệu quả. Tôi uống cà phê và thật nhiều nước để không bị khô cổ họng.
Bạn phải biết nhấn mạnh ưu điểm của món hàng sao cho thuyết phục. Tôi nghĩ rằng chỉ có Joe cha mới biết phần còn lại của câu chuyện. Bạn không có tiền ư? Tôi sẽ nói miễn phí.
Thế là, lại thêm một môi trường nữa để tôi được nói! Sao bạn không bắt chước tôi nhỉ? Đặc biệt là khi bạn muốn nói chuyện hay diễn thuyết trước công chúng. Lát sau Sinatra có vẻ như tình cờ bước lại gần bàn của Don. Chúng ta cần ghi nhớ điều này.
Đôi lúc bạn tiếp xúc với người giàu có và nổi tiếng, thì việc của bạn lúc ấy không phải là đứng đó để run hay hồi hộp. Điều này làm tôi chợt nhớ đến một câu chuyện vui nhỏ. Thứ nhất, người nghe khổ sở vì không hiểu nổi.
Cậu làm việc này được chứ Larry? Đừng lo. Các bạn ạ, không biết có phải vì quá ấn tượng trước phản ứng của Marshall hay không mà tôi như được truyền sinh lực, không còn thấy căng thẳng nữa. Nhưng thật không nên chút nào nếu quá nhún nhường, quá hạ mình, hay cứ nịnh hót sếp.