Sexmez

Học sinh cả lớp rủ nhau liên hoan cô chủ nhiêm

  • #1
  • #2
  • #3
  • Chỉ nói phòng làm bằng gỗ theo kiểu Phần Lan. Chơi là làm cho người ta thấy hay khi chứng kiến, lại làm người ta chán kinh. Hồi trước, đã thường gắt lên mỗi khi đi làm về, tôi chạy đến hỏi chỉ để làm nũng: Có gì ăn không? Hoặc mỗi khi tôi kêu đau chân, đau mắt để nghe một câu quan tâm hoặc dỗ dành, thì nhận được những lời như: Ngồi vi tính nữa đi.

    Chỉ lấy một ví dụ điển hình và đơn giản nhất. Bất chấp lời kêu gọi cứ 30 phút lại trào ra khỏi miệng loa: Mong quí vị giữ gìn vệ sinh chung, không nói những lời lẽ thiếu văn minh và không hút thuốc… Khi vào sân, những người bảo vệ yêu cầu bỏ chai nước khoáng lại. Nếu giả thuyết đó sai thì coi như đây là một bài toán giải hỏng ngay từ đầu.

    Rồi thì thời gian trôi, ở những lớp màng được vén khác, chàng trai lại tưởng tượng sâu hơn: Bây giờ, đầu óc không đủ năng lượng để phân tích rõ ràng, tạm gộp nghệ thuật và sáng tạo là một vậy. Bác thì biết bạn viết nhưng chưa đọc gì bạn viết cả.

    Vừa ngó thấy một người ngủ trên ghế đá. Sẽ rất lâu nữa hoặc không bao giờ họ biết cái gì góp phần giết chết họ và họ góp phần gì giết chết kẻ khác. Những hạt cát bị ma sát rất đau khi ngược dòng a dua là những hạt cát tạo được sức hút hớn.

    Mà sao không thấy khuôn mặt, giọng nói, xúc cảm nào mới. Tôi nói: Con mèo ở trên này rồi. Bất cứ nơi nào cũng vô số những con người như vậy.

    Thế nhưng rồi nó cũng vẫn phải thực hiện nhiệm vụ chứng minh nó tài hơn cái ác. Cũng như chấm dứt việc lệ thuộc thời gian để tự do phân phối năng lực và học cái mình cần. Dường như con nào mặt cũng hớn hở như nhau (ý này lấy từ câu chuyện nho nhỏ của một người quen sơ sơ).

    Chúng ta hãy đi tiếp với mệnh đề tôi là thiên tài và phân ra các khả năng dẫn đến việc tôi không hề có một xu nhuận bút dù tôi có gửi tác phẩm độ hơn chục lần đến vài tờ báo có mục văn nghệ và (tự) đăng hàng trăm bài trên các diễn đàn liên mạng. Nhìn vào cái gương đối diện thấy cũng khá thú vị. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc bạn khó có thể dùng cái máy vi tính của chị út để gõ nốt câu chuyện này.

    Mà một con lợn như thế thì hầu như ai (trừ bản thân nó) cũng biết rằng nó hay rống bậy. Và dưới nước là cơn hoan lạc của cá tôm. Mặc dù những cơn đau càng ngày càng ra sức ngăn cản chúng.

    Thế bác đi du lịch, đóng cửa hàng lại, mặc kệ con cháu một thời gian. Ở tuổi của nó, trong thế giới hiện đại này, mà chỉ có lượng nhận thức như vậy là còn quá kém và lãng phí năng lực. Đó là thời gian mà tôi muốn làm một cái gì đó nhưng không biết mình phải làm gì.

    Chị lắc đầu bảo mệt lắm. Nếu họ không hiểu nổi những điều mà bạn cố giảm thiểu sức ẩn dụ, sự chua cay để dễ hiểu, dễ cảm (kể cả bằng những bộ óc, quan niệm dần bị đồng hóa); dễ chẳng bao giờ họ tiếp nhận được những sự hoang mang làm náo động tâm thức trong các tác phẩm khác và của người khác. À, trước khi kể tiếp chuyện hôm qua thì tôi đốt.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap