Cuộc sống ở thành Babylon vốn là như thế - luôn có sự xen lẫn giữa cái nguy nga và cái tồi tàn; giữa sự giàu a hoa và sự nghèo khổ, khốn cùng. Đối với họ, cuộc sống không có niềm hy vọng. Ông ấy chào ông rất nhiệt t
Trong đầu óc của tôi chợt vang lên câu hỏi: “Chẳng lẽ tôi chôn vùi xác ở xứ sở hoang vu này sao?” Ông vô cùng xúc động và không cầm được nước mắt. - Ta nghe rằng, ông đã bắt đầu sự nghiệp của mình bằng hai bàn tay trắng?
Arkad không chỉ được mệnh danh là người giàu nhất ở thành Babylon, mà còn được mọi người ngưỡng mộ bởi tính tình hào phóng và cởi mở. - Ông cũng bị xiềng xích giống như một kẻ nô lệ sao? – Hadan Gula lại càng thắc mắc. Ông hỏi các vị đại thần trong triều về nguyên nhân dẫn đến tình trạng kiệt quệ của quốc gia.
- Trước kia chúng ta hoàn toàn giống nhau. Sasi là một gã bặm trợn và thô lỗ. Sau này, khi chiếm được vương quốc Babylon, người Ả Rập đã tàn phá nó bằng cách gỡ lấy gạch ngói để xây dựng đền đài, cung điện, nhà cửa và các công trình khác.
- Trước đây, cha đã cho con một túi vàng của Babylon. Còn tôi, tôi đã trả lời với anh như thế nào nhỉ? Tôi thú nhận với anh rằng cái túi của tôi cũng lép xẹp chẳng khác gì anh! Nguyên nhân của tình trạng thảm hại này là gì nhỉ? Tại sao chúng ta không biết cách làm ra nhiều vàng bạc, hoặc ít nhất là đủ để chúng ta ăn và mặc? Từ sáng đến trưa, anh cứ dạo bước loanh quanh các quầy hàng bày bán những món ăn thơm phức và mong ước có một đồng bạc để vào chén cho thỏa thích.
Cảnh tượng trông rất trang nghiêm. Xin mọi người cho biết, có phải những chủ sòng bài vẫn thường do dự mỗi khi chúng ta hỏi về nguồn gốc thu nhập của họ không? Trong đó có một người đã giúp đỡ tôi rất nhiệt tình, đó là Mathon, người cho vay vàng ở vương quốc chúng ta.
Người bạn thương gia của chúng ta đã có dịp may hiếm có nhưng lại không biết cách nắm lấy nó và tất nhiên là bỏ lỡ một cơ hội có thể đem lại sự giàu có cho anh ấy. Công việc này cũng giống như bạn đang trả tiền thuê nhà hàng tháng vậy. Chỗ ở mới của ông khá tốt.
Làm như thế tôi sẽ tránh được sự hối tiếc về sau và luôn nắm bắt được những dịp may đến với mình. – Tôi vừa trông thấy ông bạn già Arkad của chúng ta đi trên chiếc xe ngựa sơn son thiếp vàng và vẫn đưa tay vẫy chào thân thiện những người mà ông quen biết. Cháu sẽ thoải mái tiêu xài những đồng tiền của mình.
Nghe vậy, ông thật sự rất thất vọng. Dần dần, tôi đã thanh toán xong tất cả các món nợ, và có thể ngẩng cao đầu, tự tin lấy lại uy tín của mình như ngày nay. Theo thời gian, tài sản của con mỗi ngày một gia tăng, con không những thu lại số vàng đã bị mất trước đây, mà còn kiếm được nhiều vàng hơn thế nữa.
- Khoan đã! – Ông dừng lời, đưa cao một cánh tay chỉ vào màn đêm rồi chậm rãi tiếp lời. Người này nhìn khắp người ông và ra lệnh cho ông phải đi theo. Với một số tiền như vậy, anh ta có thể đảm bảo cuộc sống sung túc trong những năm về già của mình.