Khi ngừng cười, gương mặt bà nhanh chóng trở nên nghiêm nghị. Một thoáng suy nghĩ. Còn mình thì hãy làm và tin vào việc mình đang làm - cho dù bây giờ không ai hỗ trợ, chỉ lối.
Giọng hát của chúng sẽ giúp hút bớt nước trong hồ vào ban đêm. Dù chỉ ít người nhưng công ty đã rất nổi tiếng với hàng trăm dự án nghiên cứu thị trường cho các tập đoàn lớn như The Orange Group, Jazztel, Vodafone, Nestlé, Dannon, Hewlett-Packard, Mercedes-Benz, Credit Suisse, Winterthur, Sony Corporation, Pepsi, Fritto-Lay, Moet Chandon, Bongrain, McKinsey&Co. Tôi vẫn nhớ cậu, dù ngần ấy thời gian đã qua.
Và có lúc tôi đã phải nhận thức ăn thừa từ những người hàng xóm tốt bụng. Mà cơ hội lại chẳng liên quan gì đến may mắn hay sự tình cờ: Nó đến với tất cả chúng ta. Đất ở chỗ cây bốn lá mọc luôn cần trong tình trạng đầy nước.
Ở đâu? Đừng mất thì giờ nữa. Và cơ hội thì luôn luôn có sẵn cho mọi người. Đừng lãng phí thời gian ở đây nữa.
Sự may mắn do tình cờ mà đến không thể kéo dài bởi vì bạn sẽ có khuynh hướng ỷ lại và trông chờ vào may mắn tiếp theo mà không muốn làm gì hết. Ngươi cũng giống như hầu hết mọi người, thật thiếu kiên nhẫn! Ngươi cần học tập tính kiên nhẫn của các loài cây. Điều quan trọng chính là những việc mà con đã làm để chuẩn bị cho nó.
Trong mười năm liên tục, tôi luôn tái đầu tư những gì mình đã có được. Tôi biết cậu đang nghĩ gì, tôi đã làm cậu buồn. Nott bắt đầu cảm thấy căm ghét sự may mắn.
Nước sẽ chạy theo rãnh đó tạo ra một dòng suối, như vậy nước sẽ không còn tích mãi trong hồ nữa. Họ cũng không biết người kia đang ở đâu trong khu rừng. Nhưng khách hàng có biết gì về các loại tốt hay xấu đâu.
Các hiệp sĩ lần lượt leo lên ngựa ra về. ngay dưới chỗ chàng ngồi. - Ngươi đang nói gì thế? Ta chẳng biết Sid cũng như cái gã ngốc nào đã nói cho mi cái điều vớ vẩn này.
Nếu chàng tìm thấy Cây Bốn Lá thần kỳ vào ngày hôm sau, chàng cũng sẽ không biết phải làm gì với nó. - Tôi đã nhận ra ngay đôi mắt xanh của cậu, Jim ạ - Max xúc động. Merlin ra hiệu mọi người im lặng nghe ông nói tiếp:
Anh đã làm gì sai nào? Sao anh lại thấy khổ sở đến thế? Anh tự hỏi: "Ta xứng đáng có được may mắn. Mụ nhe hàm răng trắng hếu ra, chà đôi bàn tay với những chiếc móng dơ bẩn dài ngoằng lại với nhau một cách khoái trá,cái mũi nhọn và khoằm của mụ nhăn lại, cố gắng mỉm cười thật tử tế. Nhưng khu vườn không còn như trước đây nữa: nó đã được lát đầy gạch.