Nghe như Kiwi đang có một quãng đời thú vị phía trước, phải không? Có thể bạn nghĩ rằng cô bé chỉ gặp may, nhưng tất cả những việc này diễn ra chỉ vì cô cân nhắc lại định kiến của chính mình, vì cô đã chủ động hành động và vì cô không chỉ có tài năng chơi bóng mà còn siêng năng luyện tập suốt nhiều năm để phát triển kỹ năng của mình. Điều này nghe qua thì rất đơn giản. Sau mỗi lần diễn tập, nàng Nấm lại cười tươi Chúng ta cũng không tệ chứ hả?.
Kế đến cậu phải xác định khi nào cậu muốn có chiếc máy vi tính đó trong tay. Cà Tím và Đậu Phụ tiến hành phỏng vấn thêm 10 người và nhận thấy mọi người có thể sẽ đến xem nhiều hơn nếu ban nhạc chuyển thời gian buổi diễn thành tối thứ bảy. Khi đánh giá các lựa chọn, cả hai luôn ghi nhớ điều họ cần không chỉ đơn thuần là quảng bá thông tin mà còn phải làm sao hấp dẫn được mọi người đến xem biểu diễn.
Ngay cả khi quyết tâm cao độ như thế nhưng điểm số của cậu ta vẫn sẽ không tiến bộ hơn nếu nguyên nhân gốc rễ của vấn đề không phải là thời gian cậu dành cho việc học mà là hiệu quả việc học của cậu. Vậy mà tại sao cậu vẫn không làm được? Kiwi tự nhủ: Chỉ lo lắng và băn khoăn với những câu hỏi ấy sẽ không đưa mình đến đâu.
Cô Thở Dài chỉ quanh quẩn ở điểm xuất phát. Bà nói: Trong đó thật là lộn xộn. Câu hỏi 2: Nếu bạn đã biết về những buổi diễn của Những Người Yêu Nấm, bạn có bao giờ đi xem không?
Trong trường hợp ví dụ này, bạn vẫn có thể tuyên bố đi học rất vui mặc dù lập luận lớp học rất vui được chứng minh là sai. Cách phỏng vấn này rất đơn giản và hiệu quả. Ví dụ, hãy xem họ nên đặt hành động 1 (biểu diễn ở từng lớp trong giờ điểm danh) tại vị trí nào.
Cảm động trước đam mê và quyết tâm của Kiwi, họ đồng ý. John gần như đã bỏ cuộc, nhưng trước tiên cậu cố gắng nghĩ ra một sáng kiến nào đó để tăng thêm thu nhập mà không phải làm thêm giờ. Hiện nay ông đang là người sáng lập và giám đốc điều hành Công ty Giáo dục, Giải trí và Truyền thông Delta Studio của mình.
Cũng như công cụ Ưu và Khuyết điểm, trước tiên hãy liệt kê tất cả các phương án. John dùng tháp giả thuyết sau để minh họa cho lập luận trên. Mắt họ long lanh nước.
Bước tiếp theo là xác định mức độ quan trọng của từng tiêu chí bạn vừa liệt kê. Họ trả cậu 25 đô-la. Hãy chờ xem họ có đúng không.
Tôi không bao giờ làm được điều đó. Vậy nên cậu rà soát trong phòng mình và cả nhà kho để tìm những thứ cậu và gia đình không còn dùng đến. Sao mà ngớ ngẩn thế chứ!
Hành động thứ 6 (dán thông tin chi tiết về buổi diễn lên bảng thông báo của mỗi lớp) thì sao? Họ nên đặt hành động này ở đâu? Mức độ ảnh hưởng sẽ thấp vì rất ít người xem thông báo vào một ngày nhất định, và thậm chí nếu có ai đọc thông tin chi tiết về buổi diễn, việc đó cũng chỉ tăng mức độ thông tin mà thôi. John đã vượt qua tất cả những quá trình từ đầu bài học này. Ngày hôm sau, cô hỏi vài học sinh nước ngoài ở trường mình rằng môi trường nào tốt nhất cho việc du học.