Trong đó tính luôn cả các tiệm của Saks và Bloomingdale. Tôi thích điều này. Khi buổi sáng tới, Jobs gọi cho họ và yêu cầu sử dụng bản của Dreyfuss.
ông khinh thường ý tưởng cần một chiếc bút để viết lên màn hình. Tâm trạng Steve rất tốt và chúng tôi đã có một cuộc trò chuyện vui vẻ sau từng đó năm. Nếu muốn, Jobs có thể biến mình thành một người tao nhã quyến rũ tuyệt vời, và ông cũng bật chế độ này lên khi lovine bay đến Cupertino để xem bản demo.
Tôi muốn nói, ‘Sao anh lại cư xử với họ như vậy?’ Và Jobs sẽ nói, Tôi biết họ còn có thể làm tốt hơn. Thay vào đó, quan trọng là thuyết phục Woz rằng những thiết kế máy tính của anh ấy sẽ được sở hữu bởi các đồng sự ở Apple. Pixar không thể cạnh tranh được với Adobe, một công ty thiết kế những phần mềm kém tinh vi hơn nhưng lại phức tạp và đắt đỏ hơn nhiều.
Vậy là John cử năm viên quản lý cửa hàng đầu tiên đến chương trình huấn luyện của Ritz-Carlton và đưa ra ý tưởng sao phỏng lại thứ gì đó giữa bàn chăm sóc khách hàng và quầy bar. Ngay cả khi ông hoàn toàn tỉnh táo thì cá tính mạnh của ông vẫn trỗi dậy. “Thật kỳ lạ”, ông nói.
Rod Holt, kỹ sư đã chế tạo ra bộ sạc điện cho máy tính được nhận rất nhiều quyền chọn mua cổ phiếu ưu đãi và ông ta cố gắng tìm cách thay đổi quyết định của Jobs, ông nói: “Chúng ta phải làm gì đó cho cậu bạn thân Daniel chứ. Nhưng có điều gì đó đã xảy ra. Trong 10 năm đầu tiên làm CEO, Eisner đã làm rất tốt.
Sau đó, ông giở một mẩu giấy ra và nói rằng ông đã được hiến tặng gan. “Thế là chúng tôi đã thiết kế một toà nhà khiến mọi người muốn đi ra khỏi văn phòng của mình và tụ tập ở khu trung tâm, với những người mà bình thường có lẽ họ chẳng bao giờ gặp gỡ. “Từng câu, từng chữ được cả cha và mẹ nuôi tôi nhắc đi nhắc lại một cách rành mạch và nhấn mạnh”.
“Ngài được giao trọng trách điều hành đất nước trong một nhiệm kỳ tổng thống,” Jobs nói với Tổng thống Obama khi bắt đầu cuộc nói chuyện. Mossberg, người bạn của chúng ta, không còn viết những điều tốt đẹp về chúng ta nữa. Việc “áp đặt” còn được thực hiện bằng cách biến Jobs và Wozniak trở nên hào nhoáng.
“Đó là khi ý tưởng máy tính sẽ biến đổi thành một thứ khác đến với tôi. Dĩ nhiên Jobs ở một phòng lớn, và Brennan ở phòng còn lại. Weeks cũng được yêu cầu ghi lại lời nhắn và gửi qua fax.
“Những gì anh ấy nói khá là sốc,” Lasseter nhớ lại. “Một khó khăn khác đó là đôi khi sự thổi phòng và cường điệu đó lại đúng. Họ đều nhất trí với nhau như vậy.
Một phần của thiết kế phản ánh không chỉ tính cầu toàn của Jobs mà thậm chí là khao khát kiểm soát, đó là thiết bị được hàn kín. Hertzfeld cảm thấy bị xúc phạm trước những hành động của Jobs, ông sống cách khu nhà của Jobs chỉ khoảng mười hai dãy nhà, nên đôi khi thỉnh thoảng lại giáp mặt nhau trên đường. Nó thật là điên khùng.