Ông hầu như không biết nói gì ngoài những câu khôi hài, và sự hài hước ấy đến tự nhiên như chính cuộc sống của George. Một người nói rằng sẽ sử dụng phép tàng hình để làm việc thiện giúp người. Thành công tốt đẹp, tôi đã tạo ra những tiếng cười rôm rả.
Khi thấy được điều đó, ngay lập tức tôi có thể lái câu chuyện về quá khứ. Bởi khi lắng nghe tôi sẽ học hỏi được rất nhiều. Còn ở đây đều là người lớn cả.
Sự cởi mở hào hứng của bạn sẽ xua đi không khí căng thẳng ngột ngạt. - Nhưng đây là câu lạc bộ Rotary. Lời chia buồn quá thống thiết càng làm cho gia quyến đau đớn hơn mà thôi.
Thế nhưng thích hay không thích thì chúng ta cũng thử nghiên cứu và đánh giá nó xem sao. Dale Carnegie viết cuốn sách nhan đề Tạo ấn tượng và gây thiện cảm có tới 15 triệu bản được tiêu thụ. Nhưng khốn nỗi, lúc ấy Jack không có 2,5 đô la để trả hóa đơn tiền điện thoại.
Edward Bennett Williams có phong cách nói mềm mỏng, nhỏ nhẹ và từ tốn. Tôi chẳng còn biết hỏi cái gì nữa. Nếu nói một cách khéo léo như thế, mọi việc rồi sẽ ổn cả.
Trò chuyện với Richard Nixon, bạn khỏi lo rằng không có đề tài nói hay đến lúc chẳng biết nói gì. Tất cả chúng tôi đều bị sốc, vài người thổ lộ nỗi bàng hoàng. Thời xưa, trong những buổi dạ tiệc, một chàng trai đến bên một cô gái chỉ dám bắt chuyện nhẹ nhàng như thế này: Trông cô thật xinh đẹp! hay Anh đã từng gặp em trước đây chưa nhỉ? Giờ đây khoảng cách giữ kẽ được thu ngắn lại ít nhiều.
Khi tôi đọc một bài diễn văn, một trong những nguyên tắc cốt yếu của tôi là: Không bao giờ nói quá dài và quá nghiêm nghị. Don nói rằng sự có mặt của Sinatra có thể làm cho những người anh em bên vợ nể nang anh ta hơn. Hãy thử đặt mình là thành viên trong gia quyến, lúc ấy bạn muốn nghe những gì? Những điều càng đơn giản, càng thành thật càng tốt.
Chúng ta có thể bắt đầu với vẻ bớt e ngại hơn, dạn dĩ hơn. Không có gì làm họ mất tập trung khi đang nói. Ngôn ngữ của đôi mắt quan trọng.
Andrew lúc 30 tuổi là thư ký làm việc dưới trào chính phủ Clinton về lĩnh vực phát triển nhà ở thành phố. Ngừng ba giây để thở, Dick nói tiếp: Vấn đề chính là chỗ đó! Tôi cần một người đánh thức khán giả dậy sau khi họ đã được Sullivan ru ngủ. Một cầu thủ đang dẫn bóng… Hình như anh muốn chuyền cho đồng đội… Không kịp rồi, một cầu thủ khác đã băng lên giành được bóng… Anh ấy di chuyển rất nhanh… qua mặt được một người, hai người… Lách bóng rất khéo… Vâng, thưa các bạn, một pha tranh bóng quyết liệt đang diễn ra… Anh ấy bị ngã.
Không may người cao nhất trong nhóm lại là người mập nhất! Chỉ anh ấy mới với tay được tới cái lỗ, và khi đang leo lên lưng chừng thì bị kẹt cứng. Cuộc đàm phán của Herb thành công! Thật không thể ngờ một cậu học trò mười ba tuổi lại có thể lập luận đến thế! Thầy Cohen vừa lau mồ hôi trán vừa gật đầu đồng ý quên đi mọi việc. Hãy xem việc rút lui của bạn là một điều hết sức tự nhiên.