Cái cấu trúc vật chất dày đặc theo nhận định của bạn được gọi là thân xác vốn lệ thuộc vào bệnh tật, tuổi già, và cái chết, rốt cuộc là phi thực – rốt cuộc không phải là bạn. Trong bất cứ trường hợp nào, bản thân các lời lẽ đều không quan trọng. Hãy tập trung chú ý vào cái Bây giờ và bảo cho tôi biết bạn có vấn đề gì vào khoảnh khắc này.
Họ đã đầu tư khá nhiều htời gian vào nhận thức giả tạo về cái tôi của mình. Bằng cách tập trung vào cái thoáng chốc này và cố không dùng tâm trí đặt tên cho nó, bệnh tật rút lại chỉ là một hay vài nhân tố như đau đớn, suy nhược, hay bất lực về mặt thể xác. Người phụ nữ thường bị cái quầng chứa nhóm đau khổ “chế ngự” vào thời điểm đó.
Bao lâu họ vẫn còn là tâm trí của họ, thì điều mà họ sợ hãi và phản kháng nhiều nhất chính là sự tỉnh thức của riêng họ. Vậy tại sao tôi lại phủ nhận chứ? Đối với bạn, tôi sẽ nói rằng: Đừng tìm kiếm sự thanh thản.
Ông có đề cập đến sợ hãi như là một dạng tình cảm đau khổ căn bản. vậy làm sao ông có thể vâng phục cái không vâng phục cho được? Nó hàm ý rằng chủ thể quan sát hoàn toàn vắng mặt vào lúc ấy.
Một số người nhận biết được cảm giác bất toàn này, còn những người khác thì không. Cơn đau đớn về mặt tình cảm hay thân xác xảy ra trước và trong kỳ hành kinh đối với nhiều phụ nữ chính là cái quầng đau khổ về khía cạnh tập thể thức tỉnh bước ra khỏi cơn ngủ vùi của nó đúng vào thời điểm đó, mặc dù cái quầng này cũng có thể được kích hoạt vào những lúc khác. Có lẽ bạn không nhận ra tình hình này bởi vì nó choán phần rất lớn trong cuộc sống “bình thường”, giống như bạn không nhận biết được tiếng ồn liên tục không to lắm làm nền trong không gian sinh hoạt thường ngày, như tiếng rầm rì của chiếc máy điều hoà kông khí chẳng hạn, cho đến khi nó ngưng bặt.
nếu có sự giận dữ, hãy nhận biết cơn giận dữ đó. Có thể nào một thứ gì đó giống như vậy từng hiện hữu thoáng chốc hơn không? Hãy làm những gì bạn phải làm.
bạn hãy tiến sâu hơn vào đó ngay Bây giờ. Thánh Paul diễn tả nguyên tắc phổ biến này bằng các mỹ từ như sau: “Mọi sự vật đều lộ rõ nguyên hình dưới ánh sáng mặt trời, và bất cứ điều gì phơi ra ánh sáng cũng đều biến thành ánh sáng ấy”. Cuộc sống trôi đi thật dễ chịu.
Nếu không kịp tự giải thoát khỏi tâm trí của mình, con người sẽ bị chính cái tâm trí này hủy hoại. Nói khác đi, bạn không thể suy nghĩ để cảm nhận không gian – hay cảm nhận sự yên lặng, vì lý do đó. Sự chuyển hóa thực hiện thông qua thân xác, chứ không bằng cách xa rời nó.
Ở bình diện hình tướng, bạn chia sẻ tính tử vong, tính hoại diệt, và tính bất ởn của cuộc sống hiện hữu. Sự phán xét hoặc khiến cho bạn nhầm lẫn hành vi vô minh của ai đó với con người của họ, hoặc khiến cho bạn phóng chiếu sự vô minh của mình lên người khác rồi nhận lầm đó là con người của họ. Trong cuộc sống thường ngày, chúng ta có thể thực tập điều này bằng cách xem bất kỳ hoạt động bình thường hàng ngày cũng có thể là một cơ hội để rèn luyện và chú tâm toàn triệt vào nó, để chính nó cũng trở thành mục tiêu hướng tới.
Bạn tìm thấy chính mình bằng cách tiến vào hiện tại. hãy cảm nhận sức mạnh của khoảnh khắc hiện tại và sự trọn vẹn của Bản thể hiện tiền. Đừng để cho tâm trí mặc tình sáng tạo một hình ảnh nạn nhân từ nỗi đau khổ ấy, rồi gán ghép hình ảnh ấy cho bạn.