- Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones. - Bản tổng kết công việc à? Nghe cứ như trong quân đội ấy. Thậm chí, tớ còn chuẩn bị trước những gì mình định nói: "Tôi rất thất vọng, Jennifer ạ.
Quả là một cuộc sống mà anh hằng mơ ước! Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng. Vọng lại ngoài cửa là tiếng cười đùa của các nhân viên, họ cũng rất vui vì đã giải quyết hết công việc trong tuần và nhất là sắp được nghỉ cuối tuần.
Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc. Anh xác định rõ những yêu cầu của mình. Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm.
Tất cả những gì tốt nhất mà James có thể làm được lúc đó là cảm ơn Jessica và đề nghị sẽ gặp lại cô sau khi có thời gian đọc kỹ bản báo cáo. - Nè, anh nịnh em vì có điều gì không phải với em, đúng không? - Đây là những thắc mắc của tôi.
Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Nhờ phân công công việc, James có nhiều thời gian rỗi rãi hơn. Trong khi đó, James lại cảm thấy mệt mỏi vô cùng khi nhìn xuống cái bụng ngày càng tròn trĩnh của mình.
Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson. Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu. - Thật sao? Nếu tớ làm thế thì liệu sự việc có dễ dàng hơn không? - Jones nhíu mày hỏi.
Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. Nhờ phân công công việc, James có nhiều thời gian rỗi rãi hơn. Đến chiều chủ nhật, vợ chồng anh mời gia đình Jones sang thưởng thức buổi nướng thịt ngoài trời.
Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. Anh dành nhiều thời gian hơn cho từng nhân viên để đảm bảo họ hoàn toàn hiểu rõ công việc được giao. Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác.
Rồi James lùi ra xa vài bước để đọc lại tất cả những gì anh đã viết lên tấm bảng trắng. Họ rất phấn khởi và hào hứng đón nhận những kinh nghiệm mà tôi đã chia sẻ qua những buổi nói chuyện. - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ.
Tớ cũng đã yêu cầu cô ấy nhắc lại những điều tớ nói và cả hai đều nghĩ mọi chuyện sẽ ổn. Để tránh những rắc rối và cũng để cho dễ phân biệt, mọi người trong gia đình thường gọi hai anh em là Jones và James. Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết.