Đó không phải là ý của tôi mà là của Carl Jung. Ông nói: "Một phần ba con bệnh của tôi đau không phải vì bệnh, mà vì đời sống của họ vô nghĩa và trống rỗng. Đó là ý riêng của tôi chăng?.
Và khi chúng ta chế định hành đồng thì chúng ta có thể chế định tư tưởng một cách gián tiếp được". Từ đó, tôi phát đau lưng. Phần đông những thảm kịch ấy có thể tránh được, nếu nạn nhân chịu tìm ở Tôn giáo, ở kinh kệ, nỗi an ủi và sự bình tĩnh cho tâm hồn.
Ông tuyên bố: "Những người mạnh khoẻ làm việc tinh thần mà thấy mệt thì nhất định là bao giờ cũng do những nguyên nhân tâm lý và nguyên nhân cảm xúc", Kết quả, mỗi nhân viên phải ôm từng chồng báo cáo về nhà để nghiên cứu. Chỉ việc mang những thứ đó lại ngân hàng hoặc các sở tiết kiệm, các hãng bảo hiểm.
Mới rồi tôi đưa một người bạn mắc chứng đó lại Philadephie kiếm một bác sĩ chuyên môn nổi danh và đã kinh nghiệm được 38 năm rồi. Dễ trả lời lắm: Đó là bài học chỉ cho tôi sự quan trọng của ý nghĩ. Tôi trốn hết thảy bạn bè.
Kẻ nào ghi vào đầu thực lý này sẽ không bao giờ nổi nóng với ai, và sẽ không oán trách, không thoá mạ, không ghét bỏ một người nào hết". Mà ví dụ người đó có nghĩ như vậy, thì xét cho cùng, cũng không điên rồ hơn những kẻ bứt rứt khổ sở vì lẽ không đi ngược được thời gian để thay đổi một việc mới xảy ra chừng 180 giây đồng hồ. Riêng tôi, tôi thấy khó, khó ghê.
Như vậy hỏng lắm, vì có ai muốn dùng một người chỉ lặp lại lời những người khác như cái máy hát đâu. 000 toa mới có một toa trật đường rầy, vậy mà lo tới nỗi tưởng bị ung thư trong bao tử thì chẳng phải là điên ư? Tôi đã phải trải cái cảnh ngủ trong một căn phòng lạnh tới 15 độ dưới số không.
Tôi chú ý đến anh ta và con chó anh một chút mà làm anh hoan hỉ, con chó được nâng niu mà tôi cũng được vui lòng nữa. có thể đổi làm phước lành. Bà không chịu nổi nữa.
Tuy nhiên, cơ quan quan trọng nhất vẫn là mắt. Emerson nói: "Suốt ngày ta nghĩ sao thì ta cư xử vậy". Vì chẳng may, đời lại không giản dị thế đâu.
Mà có lẽ họ cũng sợ quá thiệt. Nó giản dị vô cùng và ai cũng áp dụng được. Đó quả là một châm ngôn quý báu khi ta cần phải đương đầu với những lời chỉ trích vô căn cứ.
Nếu chiến tranh không kết liễu ngay lúc đó thì chắc là tôi nguy rồi. Nhưng tôi sẽ không ngạc nhiên hoặc bất bình vì tôi không tưởng tượng được một thế giới vắng mặt những hạng ấy". Y có mang ơn ông không? Có, nhưng không lâu.