- Nào! Hỡi các bạn học viên, chắc các bạn cũng nhận thấy một điều rằng, nghề nghiệp và công việc chính là cách giúp chúng ta kiếm ra tiền, đồng thời mỗi một cách kiếm ra tiền chính là phương thức tạo ra dòng chảy của vàng. Nó không giống như cảnh vật hàng ngày mà chúng ta thường thấy. Sharru Nada vẫn giữ giọng nói điềm tĩnh:
- Còn đây là một câu chuyện khác. - Đúng là một câu chuyện rất thú vị. Anh hãy cố gắng yêu thích công việc và đừng bao giờ né tránh những việc nặng nhọc.
Tôi còn phải chăm lo cho cuộc sống vợ tôi nữa. Nhìn bên ngoài, tôi đoán ông là một người thu mua gia súc. - Người kia có vóc dáng đẹp đấy chứ? Người dẫn đầu cả đoàn đó! – Kobbi chỉ vào người không mang vác gì cả, tay cầm chuông đi trước đoàn người, thỉnh thoảng lại gióng lên âm thanh cảnh báo khách bộ hành dẹp lối cho đoàn nô lệ đi qua.
Trong trường hợp này, bạn hãy cân nhắc thiệt hơn trước khi mua bất cứ món hàng nào. Bởi vì, anh ta không chịu cho biết tên của mình. - Còn đây là một câu chuyện khác.
Chính vì nghĩ như thế nên ông đã cố gắng làm việc. Bây giờ thay vào đó, con xin biếu cha hai túi vàng này. Hỡi Arkad! Hãy nói cho ta rõ bí quyết nào để con người trở nên giàu có? Bí quyết đó có thể truyền dạy cho mọi người được không?
Có người hàng tháng kiếm được số tiền lớn gấp đôi, gấp ba thu nhập của người khác. Một lần nữa, đầu tôi lại vang lên câu nói của bà Sira: “Những món nợ của cậu là những kẻ thù đã xua đuổi cậu ra khỏi Babylon”. Họ mới có đứa con trai đầu lòng rất kháu khỉnh.
Do vậy, ông bắt đầu đi ra phía ngoài thành để mời những tên cai quản nô lệ mua bánh. Tôi đã mất mười ngày rong ruổi vô ích mà vẫn không mua được gì cả. Trời đất xui khiến thế nào tôi lại được gặp cậu ở đây.
Trong số đó, quyển sách nổi tiếng nhất có tựa đề “Người giàu có nhất thành Babylon” đã trở thành một tác phẩm kinh điển đầy hứng khởi cho giới kinh doanh ngày nay. – Theo tôi biết thì Arkad luôn sẵn lòng cho những lời khuyên khôn ngoan khi có người đến hỏi ông ấy. Nhưng điều này mãi mãi không thể thực hiện được.
Đó là tấm thẻ chứng cứ, trên đó ghi lại lời giao hẹn, nếu đến kỳ trả nợ mà người đó không thanh toán được, thì họ phải giao cho tôi một tài sản nào đó có giá trị tương đương để khấu trừ. Megiddo linh cảm rồi đây rất khó có cơ hội gặp lại nhau, nên lợi dụng lúc không ai chú ý, anh ấy vội vàng thì thầm với ông những điều quan trọng: Sau đó, hàng ngày ông tiếp tục mang khay bánh đi bán, chẳng bao lâu ông đã có một số khách hàng quen thuộc.
Tôi vô cùng sung sướng với cuộc sống trong giấc mơ đó! Ông Algamish nhìn thấy tôi liền bảo: – Khi muốn vay tiền của tôi để mua lạc đà, anh ấy mang đến cái gút dây này để làm vật chứng.