Nhưng, tôi xin nhắc lại, nếu ông nhất định đòi thay đổi thì ông phải chịu trách nhiệm trong sự rủi ro, máy hư chạy không được. Trong 4 năm, ông dò xét đời sống giữa vợ chồng của 200 người, 100 người đàn ông và 100 người đàn bà. Thư đề ngày 13 tháng 10 năm 1904.
Nhưng những cách tàn bạo đó có những phản động tai hại lắm. Cho nên, làm chủ mười hai tòa cung điện lộng lẫy mà Nã Phá Luân đệ tam không có lấy một cái tủ để trốn trong đó cho yên thân được. Khi ông chống lại thì bà phát cơn động kinh, lăn trên mặt đất, ngậm ở môi một ve thuốc phiện, thề sẽ tự tử hay dọa sẽ đâm đầu xuống giếng.
Bông có mắc gì đâu, nhất là lúc giữa mùa. Bạn cũng có "Những bảo vật mà bạn không dùng tới", hoặc không biết lợi dụng nó tới cực độ. Bà ham danh vọng, thích được tôn trọng, thích giao du, mà ông lại không màng gì tới những thú tầm phào đó.
Muốn vậy, phải khen y cái gì mới được. Một lát, thấy nóng quá, lão già lau mồ hôi trán và cởi áo. Thiên hạ không nghĩ tới bạn đâu.
Thiệt là một cha thú tội với con, âu yếm cảm động và thân mật! Mới rồi bà có viết một bức thư cho tôi; bữa nay tôi xin cám ơn bà". Nhưng các em nên dẹp những lá khô này đi, cho nó khỏi bén cháy.
Con chuột Mickey mà những ai ưa hoạt họa đều biết, đã nổi danh đến nỗi có tên trong tự điển mới, và một hãng chế tạo đồ chơi, khéo lợi dụng tên nó mà khỏi bị vỡ nợ. Cho nên chúng tôi quay lại cùng xin ông Grammond phân giải xem ai phải ai trái. Các bạn nhận thấy rằng ông Chalif khi bắt đầu câu chuyện không hề nói tới thướng đạo sinh, tới cuộc du lịch hoặc tới mục đích của ông.
Cũng có một người kỵ hiến binh đi coi rừng nhưng y không làm tròn phận sự, cho nên những đám cháy vẫn tiếp tục. Còn bốn tháng nữa mới hết hạn mướn theo hợp đồng, mà người mướn đã muốn dọn ngay đi và cố nhiên đòi hỏi giao kèo. Còn theo bác sĩ Popenoe, một trong những nhà thông hiểu nhiều nhất về hôn nhân, thì những nguyên nhân chính của sự bất hòa đó, phần nhiều là: 1.
Tôi bảo: "Này, anh Emile. Bà tôi mất, cách đây vài năm, hồi cụ 98 tuổi. Rồi một buổi chiều, mới leo lên ngọn một gò nhỏ, tôi hoảng lên vì thình lình thấy tượng trưng của luật pháp nghiêm khắc là chú hiến binh bữa nọ, lần này cưỡi con ngựa hồng, mà con Rex của tôi thì chạy thẳng tới chú ta.
Không! Ai kia thì xử sự như vậy, chứ ông Schwab thì không bao giờ. Muốn dẫn dụ người, không phải tranh biện mà được. Ông ta không biết nghĩ làm sao hết.
Đánh bài "Bridge"? Không! Không, không, không. Cho nên, ta càng làm cho một người nói nhiều tiếng "có" bao nhiêu thì người đó càng dễ thuận ý theo đề nghị của ta bấy nhiêu". Lại học một cô khác.