Họ bàn cãi rất nhiều mà quyết định rất ít. Nhà chồng tôi cố tập cho tôi lịch thiệp bao nhiêu, chỉ làm cho tôi e lệ bấy nhiêu. Bà cho tôi hay rằng trước mỗi buổi dạ hội chính thức, trước mọi cuộc hội nghị, bà ngồi nhắm mắt ở ghế bành để dưỡng tâm thần trong hai mươi phút.
Từ hôm nay, tôi sẽ cố gắng học thêm tiếng Thuỵ Điển, hầu lần sau sẽ không phạm những lỗi như một đứa trẻ mới học nữa. Tôi còn nhớ ba tôi mua la con về nuôi. Rồi tìm một cách hành động mới và bạn sẽ thấy kết quả thần diệu.
Khi mới 20 tuổi, tôi hỏi ý hai người về nghề tôi muốn lựa và bây giờ nhớ lại, tôi thấy rằng hai người ấy đã thay đổi hẳn đời làm việc của tôi. Vậy buổi tối, khi có vẻ mệt nhọc và cử động uể oải, cô ta thiệt mệt không! Chắc chắn là thiệt. Mặc dù vậy tôi cũng lo rằng nếu tụi Lùn tìm ra thì tôi sẽ khốn đốn với chúng chớ chẳng chi.
Sau tôi vào trường Trung học, rồi ngày qua tháng lại, quan niệm của tôi dần dần thay đổi. Vậy để tôi xin kể lời khuyên của hai người theo thuyết vô thần. Tôi còn giữ một bản của chữ kí đó của ông ta".
Sau khi học 4 năm, kiếm được việc có dễ không? Mới đầu hãy nên làm việc gì trước? 000 người mới có một người như bạn! Bà Stapleton nói với tôi rằng phần đông đàn ông hay đàn bà cũng vậy, lại nhờ bà làm cố vấn về vấn đề tài chánh, đều kể hàng giờ các món chi tiêu bao nhiêu để cho bà chép - rồi khi thấy kết quả bà dã ghi trên giấy, họ la lên: "À! Vậy ra tiền tôi đi theo cái ngả đó sao?". Khi hãng bán ca cao ở Nữu ước treo một giải 100 Mỹ kim để thưởng bài luận nào hay nhất về cách dùng ca cao, ai giật giải, bạn biết không? Đúng.
Tôi tin có thể học ông ta được nhiều điều hay vì ông ta nổi danh là thành công năm này qua năm khác. Thế là hết do dự, hết để lại lần sau. Carnegie bỏ ra bảy năm nghiên cứu hết các triết gia cổ kim, đông tây, đọc hàng trăm tiểu sử, phỏng vấn hàng trăm đồng bào của ông để viết cuốn Quẳng gánh lo đi.
chẳng hạn, lãnh lương trưa thứ sáu, đi xuống phố, thấy một áo ba đờ xuy vừa mắt bày ở một cửa tiệm, liền mua ngay, không bao giờ nghĩ rằng số lương mới lãnh chỉ đủ trả tiền nhà, tiền điện và mọi thứ nhất chi tiêu định mà thôi. Tôi không cần gì hết. Đừng tin họ! Chỉ có một số ít công ty lương thiện thôi.
Mà dù có đâm xuống hố nữa thì theo luật trung bình chúng ta cũng không bị thương". Tôi muốn nhảy xuống sông tự tử cho rồi đời. Bạn không cần phải là một danh ca hoặc một nhà cải cách xã hội mà cũng có thể giúp đời trong khu vực riêng của bạn được.
Nhưng thiệt ra làm thế, ta chẳng giúp cho tinh thần chút nào ráo". Ông William James đã nói: "Những nhược điểm của ta giúp ta một cách không ngờ". Tôi thuộc lời ấy như lời Thánh kinh và theo đúng như vậy.
Vậy mà ông không bao giờ tới nhà thờ và tự cho mình là một người vô đạo. Rồi ông nhận thấy ông có tới 13 tật nặng, trong đó có ba tật này: bỏ phí thời giờ, quá thắc mắc về những chi tiết, hay cãi lý và chỉ trích kẻ khác. Ông này là giáo sư dạy về thần học ở Đại học đường Edingburgh được nổi danh nhất.