Chồng hồ sơ gần như đã được giải quyết hết. - Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones. Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm.
- Cậu nói cho tớ nghe đi, tớ đã sai ở điểm nào? Tớ đã phác thảo công việc rất rõ ràng cho Josh biết. Thế mà anh chỉ tập trung vào việc hướng dẫn công việc sao cho rõ ràng và chính xác, đến nỗi quên cả dặn dò nhân viên về thời hạn hoàn thành công việc. Jones luôn giữ được vóc dáng cân đối, cơ thể khỏe khoắn nhờ thói quen chơi golf và chạy bộ đều đặn ba, bốn lần một tuần.
Dù James đã cố không biểu lộ, Jessica vẫn nhìn ra được sự thất vọng của James khi anh đọc bản báo cáo. - Không đơn giản đâu. Theo Jennifer, cô ấy chỉ làm những gì cần phải làm.
- Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ? Thậm chí nếu có được chút thì giờ rảnh rỗi, anh cũng đã quá mệt mỏi. Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa.
Kể từ lúc bước vào phòng, anh luôn tránh nhìn James. Và giờ về nhà của anh lại tùy thuộc vào mức độ hoàn tất những công việc quan trọng cần giải quyết trong ngày hoặc khối lượng công việc còn tồn đọng trong ngăn hồ sơ. - Tôi biết tôi đã gây ra những rắc rối không mong muốn.
Josh đã kể lại tất cả, kể cả những chi tiết mà ngay cả James cũng không nhớ. Bản thân James cũng biết là lần này anh sẽ thành công. Đó là một điều mà anh không thể chấp nhận được vì bản thân anh - cũng giống như Jones - luôn là một trong những nhân viên xuất sắc nhất của công ty.
- Lại Jennifer nữa sao? Cậu không đùa đấy chứ! Sao cậu cứ hay gặp vấn đề với cô ta thế? Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt. "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!".
Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. Khi nhìn thấy nụ cười bắt đầu nở trên môi James, Jones nói: Cậu cho tớ một ly nước mát là được rồi.
Anh thường phải bỏ bữa sáng để đến văn phòng sớm hơn một chút, tranh thủ thời gian để cố làm hết những công việc đang còn chờ anh giải quyết. Tớ nghĩ, sai lầm mà cậu đang mắc phải cũng tương tự như chuyện của tớ, đúng không? James cảm thấy nhẹ nhàng hơn khi hiểu rằng khó khăn của mình rồi cũng sẽ có giải pháp khắc phục.
Cuối cùng, anh viết thêm vào bên dưới những dòng đã có: James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu - Thật sao? Nếu tớ làm thế thì liệu sự việc có dễ dàng hơn không? - Jones nhíu mày hỏi.