Vâng, rất mới so với ngay trước thời kỳ Gerstner nhưng rất có thể không mới so với Watson của 80 năm trước. 1971 rời khỏi IBM sau cơn đau tim, trao quyền lực lại cho T. Chính con trai của Watson sau này là Tom Watson người kế nhiệm cha tại IBMthuật lại trong hồi ký (Father, Son & Co: My life at IBM and Beyond): Wheeler & Wilson sa thải ông và bắt ông đền gấp đôi.
Họ có một con trai và năm con gái Thì nay, ông nhắc lại điều đó một cách chính xác như thể quan niệm đó luôn thường trực trong ông: Tommy Watson là tên thuở bé của nhà công nghiệp tiên phong của nước Mỹ.
Trong tác phẩm của mình, Who Say Elephan Cants Dance - Ai nói con voi không thể khiêu vũ, Gerstner đã tổng kết tư tưởng Tom trong ba chữ: IBM means service IBM nghĩa là phục vụ. Đến năm 1957, Tom công bố cuộc cách mạng hóa khi giới thiệu FORTRAN(*). Điều này chỉ có thể giải thích bằng hoài bão của Watson.
Các cạnh tranh nội bộ bị mất mục tiêu và tự biến mất. Quyền lực ông trao lại cho con trai Tom kế nghiệp, sau 10 năm đầy những xung đột căng thẳng với Tom. Thị trường mất một nửa không chỉ cho thấy công ty đang thua trên biểu đồ doanh số mà nguy hiểm hơn, chính là năng lực dẫn đầu, tư chất đổi mới của nó đang dần mất đi.
Thực ra, FORTRAN chính là tiền thân của BASIC và cũng bị những khuyết điểm như BASIC. Một trong những sự kiện gây tranh cãi lớn nhất và dài lâu nhất về Thomas Watson là quan hệ của ông với Hitle. Nếu nhìn chung, thì cảm giác đó có thể thiếu cơ sở.
Thời gian này, trong văn phòng của mình, Watson thỉnh thoảng vẫn nhận được những báo cáo về những loại máy tính khổng lồ vận hành bằng điện tử và có khả năng tự động. Mỗi viên chức lãnh đạo phải coi mình là người trợ giúp cho cấp dưới thay vì coi mình là ông chủ của họ. Nó là một cách thức, trong hàng trăm cách khác, để ông đạt được tham vọng biến một CTR nội địa thành một công ty quốc tế.
Watson diễn giải về quan sát chủ động, có mục tiêu. Ở đây, Watson kết thân với Charles Kettering, người sau này trở thành nhà công nghiệp hàng đầu nước Mỹ ở hãng General Motors. Đó là một kiểu khiêm tốn.
30% trong thời gian khủng hoảng kinh tế, tức đến hết năm 1933. Vị chủ tịch thích nhân viên treo hình của mình trong phòng làm việc, giờ đây xưng chúng ta khi nói chuyện Maney có cơ hội phi thường là tìm thấy cuộn băng nửa thể kỷ đó.
Chưa hết, từ đó người này phải đảm bảo đưa IBM về lại vị trí dẫn đầu thế giới mà nó vốn giữ vững trong nhiều thập niên. Đến thăm trường học của IBM ở Endicott, Watson nói với các sinh viên của mình: Sau thế chiến thứ hai, ông về lái máy bay cho hãng United Air Lines và cuộc đối thoại tình cờ vớiThiếu tướng Bradley đã thay đổi đời ông.
Những thành tựu phi thường sau này sẽ giống như một phát ngôn chính thức cho Watson là trường hợp tự tìm đường đi và cách thức của ông là đối diện với thất bại. Ông sẽ phát biểu một câu mà ông đã nhấn mạnh cả ngàn lần rằng nhân viên là nhân vật chính của công ty.