- Cuộc sống đem lại nhiều thú vị cho con người. Và thế là số tiền quay về túi của tôi ngày một tăng lên rất nhiều. Lúc bước vào tuổi thanh niên cho đến tận bây giờ, chúng ta đã cùng chia sẻ những đắng cay, ngọt bùi với nhau và vẫn luôn giữ được tình bạn thân thiết.
- Tôi không tin các ông chủ muốn đánh chết những nô lệ làm việc siêng năng và cần mẫn. Anh thấy đấy, Rodan! Vàng là hàng hóa của người làm nghề cho vay tiền. - Cha đã từng nghĩ như thế khi bằng tuổi của con, con trai ạ! Thế đấy, rồi nhiều năm trôi qua, cha chẳng thể làm được điều gì cả.
Đó là: Sự may mắn có thể thu hút được nếu chúng ta biết nắm lấy cơ hội. Do vậy, ông bắt đầu đi ra phía ngoài thành để mời những tên cai quản nô lệ mua bánh. Đối với vấn đề này, không ai có thể làm thay Arkad được.
Anh ta không hề biết rằng, dịp may không chờ đợi một kẻ chậm chạp nào cả. Bởi vì, Nebatur là một thương lái khôn ngoan và tôi rất tin tưởng vào khả năng tính toán thông minh, lanh lợi của anh ta. Tôi cho rằng, một cuộc giao dịch làm ăn mang lại nhiều lợi nhuận không phải là sự may mắn tình cờ, mà đó là phần thưởng xứng đáng cho những nỗ lực của chúng ta.
- Nhưng thỉnh thoảng người chơi vẫn thắng được những khoản tiền kếch sù đó chứ! - Một người nào đó lên tiếng phản đối. Do vậy, tôi khẳng định rằng bất cứ người nào chậm chạp, do dự trước một cơ hội tốt, thì đích thị đó là một kẻ ù lì một cách đáng tiếc, và chắc chắn là anh ta sẽ hối hận không khác gì người bạn thương gia lúc còn trẻ của chúng ta. Nó thích hợp với hoàn cảnh thực tế của cháu hiện giờ hơn là những món đồ trang sức và bộ quần áo lòe loẹt này.
Tuy nhiên, tôi đang hợp tác làm ăn cùng với ông chủ của mình nên có điều kiện tốt hơn để kiếm ra nhiều tiền. - Bạn thân mến, ai là người có thể lên kế hoạch chi tiêu cho bạn? Cha đã rộng lượng trao cho con một túi vàng và sự khôn ngoan của cha.
Cư dân Babylon là những nhà tài chính, những thương gia giàu kinh nghiệm. Arkad nói đến đây, bỗng có một học viên mặc chiếc áo choàng màu đỏ khá đẹp đứng dậy và xin phép nói: Anh có rút ra được bài học gì từ câu chuyện này không, anh Rodan?
Cơ hội không chờ đợi ai bao giờ. Với giọng trầm ngâm như hồi tưởng lại quá khứ, ông ta kể lại: – tôi chỉ mong có được một nguồn thu nhập tốt để tiền luôn chảy vào trong túi của mình.
Về sau tôi lại tin rằng, đó là do trí não đần độn của mình. Ví dụ như cất giấu tài sản vào một nơi kín đáo. Tôi đã nhiều lần đến đòi nợ, nhưng hắn trả lời tỉnh bơ: "Tôi thật sự không còn một xu để trả nợ cho anh, cuộc sống của tôi hiện rất khốhổ.
- Anh đã gợi ý cho chúng ta một đề tài thảo luận rất hay. Nay ta đã già rồi mà những đứa con trai của ta chỉ biết tiêu pha, chứ không hề có ý muốn làm ra tiền. Có thể tôi phải chờ cho đến khi anh ta có đủ khả năng làm ra tiền mới đòi được số tiền cho vay đó.